Chương trước
Chương sau
Ngô rất sớm đã tới, ông đứng một bên nên dĩ nhiên xem hết được cảnh vừa rồi, bây giờ thấy đám sinh viên bên cạnh Hạ Tịch Quán kia, tươi cười rạng rỡ, tràn đầy ý chí chiến đấu, ai nấy đều sôi nỗi, thầy Ngô hài lòng hừ hừ, thế mới đúng chứ, đây mới là thanh xuân.
Đây là ngày thoải mái nhất của thầy Ngô từ trước tới nay, ông chắp hai tay đứng phía sau đám sinh viên Đại học A lớn thị sát một vòng, trước đây có gọi thế nào thì đám sinh viên kia cũng không tỉnh dậy lại đang ngồi ngay ngắn, bắt đầu nghe thầy giáo giảng bài rồi, mặc dù có rất nhiều em nghe không hiểu, âm thầm chửi thề, nhưng ngay sau đó liền cầm bút lên, mượn vở bạn ngồi cùng bàn điên cuồng học bù.
Muốn nhảy lên trời là không có khả năng, thế nhưng chính bọn nó nói, nhiều thêm một điểm chính là được thêm một điểm, mấy bạn học trước kia sách vở trắng hoắc cũng phải ra sức hơn nhiều.
Thầy Ngô dạo hết một vòng rồi về tới phòng làm việc của mình, ông soi gương một chút, liền ngạc nhiên phát hiện trên cái đầu hói kia của mình vậy mà mọc ra một sợi tóc.
Trời ạ.
Tóc ông mọc rồi!
Chớp mắt đã đến xế chiều, đã tới giờ tan học, nhưng lớp Trung y 2 không nhúc nhích.
“Quán Quán, cho tớ mượn vở cậu về nha? Tớ bảo người hầu trong nhà cùng nhau thay tớ chép mấy phần, mai phát cho mấy bạn khác học.”
“Mẹ nó, cậu đây là muốn mang theo người hầu nhà cậu cùng nhau học à.”
“Bố mẹ tớ đã sớm vứt tớ luôn rồi, đêm nay tớ mang một phần bài thi về nhà, tớ đoán bố mẹ tớ nhất định sẽ sờ đầu của tớ quan tâm hỏi, con trai à, con không sao chứ ha ha ha.”
Lớp học tràn đầy tiếng cười nói, Hạ Tịch Quán cũng cong lên môi đỏ mọng, cô cầm bút, đang ở chép thêm một phần bài cặn kẽ dễ hiểu hơn, việc này đối với một thiên tài học bà mà nói là vô cùng đơn giản.
Đề thi liên hợp mấy năm qua đều nằm trong đầu cô, cô đại khái đoán được ma trận của đề rồi, cô chuẩn bị làm bài thi mẫu cho mọi người làm thử.
Lúc này di động của cô vang lên, điện thoại tới, là Lục Tử Tiễn gọi.
Hạ tịch Quán ấn phím nhận: “Alo, Lục Tử Tiễn.”
“Quán Quán, bây giờ tôi đang ở cổng trường em, em ra ngoài một chút nhé.”
Lục Tử Tiễn tới!
Bây giờ anh đang cổng trường chờ côi Hạ Tịch Quán nhanh chóng cầm di động lên chạy ra ngoài, rất nhanh cô thấy được dáng người cao lớn thanh lạnh kia của Lục Tử Tiễn ở ngoài cổng trường, anh tựa vào thân xe Maybach màu bạc, đang ở yên lặng đợi cô.
Chiếc xe sang limited Maybach này rất có khí chất, nhất là sắc bạc càng lộ vẻ cao cấp, chiếc xe này rất hợp với tài khí trên người Lục Tử Tiễn, xe như chủ.
Bây giờ là lúc tan học, sinh viên Đại học T đã ra về, bọn họ đều đang hò hét thét, “Trời ạ các cậu mau nhìn, người kia là ai thế!” Đọc cập nhật nhanh tại
“Là học trưởng Tử Tiễn, là kiêu ngạo của Đại học T chúng ta!”
“Học trưởng Tử Tiễn một trong hai truyền kỳ của Đại học T chúng ta đấy!”
“Một truyền kỳ khác của Đại học T hình như là người 15 tuổi đã đạt hai bằng tiến sĩ, nhưng nghe nói hồ sơ tư liệu về người này bị niêm phong rồi, khá thần bí!”
“Năm đó các đại trường đại học ở Đế Đô trăm hoa đua nở, thịnh vượng phồn vinh, đều cạnh tranh đệ nhất bảo tọa, Đại học T nhờ có học trưởng Tử Tiễn và vị thiên tài 15 tuổi đạt hai bằng tiến sĩ kia mà trong chốc lát vang danh, oanh động toàn bộ y giới, từ đó về sau Đại học T cũng bước lên đỉnh cao, chưa bao giờ bị vượt qua.”
“Học trưởng Tử Tiễn thật sự đẹp trai quá đi, thật đúng không hỗ là công tử nổi danh nhát Đề Đô.
“Học trưởng Tử Tiễn tới tìm ai vậy nhỉ, không biết có phải tìm nữ sinh không nữa, vậy cô gái đó nhất định hạnh phúc chết đi được!”
Lúc này Lệ Yên Nhiên cũng đi ra, cô ta liếc mắt liền thấy được Lục Tử Tiễn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.