Lục Hàn Đình khống chế cô trong lòng mình, nhưng cơ thể như rắn nước của cô không ngừng giãy dụa, anh đã thấy đây căn bản cũng không phải là trừng phạt cô, mà là trừng phạt chính mình.
Khóe mắt hẹp dài dính vài phần tình dục đỏ tươi, thấy cô không chịu mở miệng, anh vươn tay bóp gương mặt như trứng gà của cô, bóp đến gồ lên, lớn tiếng uy hiếp cô: “Há miệng ral”
Không muốn!
Hạ Tịch Quán trợn tròn mắt, tức giận nhìn anh chằm chằm.
Lục Hàn Đình cũng không nhắm mắt, anh nhìn cô gái vì tức giận mà đôi mắt càng thêm động lòng người, rõ ràng không có lực uy hiếp, giống như bé mèo sữa hung hăng, ngược lại càng khiến người ta muốn bắt nạt cô thêm.
“Vì sao không chịu cho tôi hôn, người khác hôn cô rồi ư, Tôn Tiến, hay là tên Vương Thông kia?” Ngón cái Lục Hàn Đình đặt trên cánh môi đỏ bừng của cô đỏ dùng sức chà.
Hạ Tịch Quán giận run người, Lục tiên sinh của ba tháng sau đã không phải là Lục tiên sinh trong trí nhớ của cô nữa, sao anh lại hư hỏng như vậy?
Hạ Tịch Quán há miệng, cắn ngón trỏ anh.
Ư.
Lục Hàn Đình bị đau, cô thực sự rất dùng sức cắn anh, cắn đến tay anh chảy ra máu.
Song, điều này càng kích thích máu nóng cả người anh tán loạn, nếu như tiếp tục như vậy nữa, anh sẽ không khống chế được bản thân, yết hầu trên dưới lăn lốc, anh nói giọng khàn khàn: “Lăn từ đùi tôi xuống, cút khỏi xe tôi!”
Hạ Tịch Quán nhanh chóng buông lỏng đầu ngón tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/404258/chuong-554.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.