Lục Tư Tước dừng lại, ông nhìn thẳng Hạ Tịch Quán, đón ánh mắt trong vắt của cô gái, cô cố chấp đang chờ đáp án ông, hỏi ông có yêu A Đình không.
Toàn bộ phòng làm việc liền yên tĩnh lại, hồi lâu sau, Lục Tư Tước gật đầu: “Ừ, yêu.”
Hạ Tịch Quán rũ xuống hàng mi nhỏ dài, giọng nói mềm nhẹ, lại mỗi chữ mỗi câu gõ vào lòng của người: “Đừng quên hôm nay bác đã hứa với tôi, tiền đồ anh ấy không thiếu, hai mươi ba mươi năm sau anh ấy nhất định sẽ càng thêm thành công hơn so với bác, anh ấy không cần dùng mạng tôi để lót sẵn đại lộ thênh thang, bác Lục, tôi chỉ là giao sinh mệnh tươi sáng của bản thân trên tay bác, tôi cũng có số mệnh và rất nhiều ước mơ chưa hoàn thành, nhưng tôi yêu anh ấy, tôi giao tình yêu sắc son với anh ấy này giao cho bác, về sau hy vọng bác có thể thay tôi, yêu thương anh ấy gấp bội.”
Lục Tư Tước im lặng, ông nhìn Hạ Tịch Quán, nhìn rất lâu.
Hạ Tịch Quán cất từng tấm ảnh vào, bỏ lại trong phong thư, sau đó cất trong túi mình đứng dậy rời đi: “Giờ tôi sẽ dẫn anh ấy đi.”
“Ừ.” Truyện 88 chúc cả nhà vui khỏe
Lục Tư Tước gật đầu.
“Đừng phái người theo dõi chúng tôi, thời gian đến, tôi sẽ thông báo bác tới đón anh ấy.”
“Được, cô cần mấy ngày?”
“Bảy ngày.”
“Không thành vấn đề.”
Hạ Tịch Quán không nói gì nữa, xoay người rời đi.
Lục Tư Tước nhìn bóng lưng mềm mại nhỏ xinh của cô, đột nhiên lại lên tiếng:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/404165/chuong-461.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.