Khoảng thời gian này kiềm nén u oán và uất ức trong lòng cũng không nhịn được nữa, chỉ muốn kẻ toàn bộ cho bà nội, để bà nội biết anh đối với cô tệ đến mức nào.
Hạ Tịch Quán không ngừng khóc, khóc thở không ra hơi, đôi vai gầy yếu đều run lên: “Bà nội, cháu không thích anh ấy ở một chỗ với người phụ nữu khác, không thích chút nào, dù cho anh ấy có hàng nghìn hàng vạn lý do đáng để tha thứ, cháu cũng không thể chấp nhận nỗi, anh ấy từng nói anh thuộc về cháu, anh ấy nói chỉ có mỗi mình cháu, vậy sao anh ấy có thể để cho người phụ nữ thèm muốn anh ấy bò lên giường mình, anh ấy rõ ràng chính là của cháu…”
Nhắc tới cái này, trong mắt lão phu nhân lóe lên hơi lạnh, Lục Hàn Đình là cháu trai bà, anh tự đâm chính mình, bà đương nhiên phải phái người điều tra tình huống lúc đó, mới biết được là Hạ Nghiên Nghiên hạ độc anh.
Lão phu nhân sống hơn nửa đời người rồi, còn chưa có loại đàn bà đê tiện như Hạ Nghiên Nghiên dám ve vãn trước mắt bà, đúng là tự tìm chết.
Hiện tại Hạ Nghiên Nghiên lại dám, bà đương nhiên sẽ không bỏ qua cô ta! Lão phu nhân lấy ra khăn tay lau nước mắt cho Hạ Tịch Quán, vội vã trấn an nói: “Quán Quán, đừng khóc, nếu như Hàn Đình biết cháu khóc lớn như vậy, nó nhất định sẽ đau lòng chết mắt, điều nó không chịu được nhất là cháu khóc.”
Hạ Tịch Quán đã cảm thấy không ngừng khóc được, căn bản nước mắt cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/404162/chuong-458.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.