Hiện tại quyển y điển giống như là một chiếc chìa khóa, vì Hạ Tịch Quán mở ra một chương hoàn toàn mới.
Trong đầu óc Hạ Tịch Quán giờ như sắm chớp rền vang, phía trên sách tất cả châm pháp dung hợp lại hệt như là một tờ Thái Cực Bát Quái Đồ, càng giống như là… chìa khoá cho bảo rương kia.
Cái bảo rương mà Lâm Thủy Dao đã để lại viện nghiên cứu Xu Mật, Hạ Tịch Quán từng thử mở, nhưng đã đổ máu thua ở cửa thứ ba, châm pháp trong quyền y điển này dường như chính là chìa khoá kế tiếp.
Hạ Tịch Quán nhắm mắt, đầu rất loạn, những châm pháp huyền diệu thâm ảo này, trong nhất thời cô không có cách nào lĩnh ngộ được toàn bộ, rất hỗn loạn.
Lúc này vang lên tiếng gõ cửa “cốc cốc”
, Diệp Linh đi tới: “Quán Quán, cậu làm sao vậy, đau đầu thì đừng đọc nữa, nói không chừng một khắc nào đó cậu liền lĩnh ngộ toàn bộ, cả người sáng tỏ thông suốt.
”
Hạ Tịch Quán gật đầu, cô cất quyền y điền, y học phải cần thời gian để học tập lĩnh ngộ và thực tiễn lâm sàng, không có cách nào học cấp tốc, ngày hôm nay cô hơi mệt, định nghỉ ngơi trước.
“Quán Quán, hai ngày cậu đi rồi, hai ngày này cậu có sắp xếp gì không, tớ cùng cậu cùng nhau đi dạo phố nhé?”
Diệp Linh cười nói.
Hạ Tịch Quán lắc đầu, kéo lại tay nhỏ bé của Diệp Linh: “Gần đây xảy ra quá nhiều chuyện, Hải Thành này dù sao cũng là nơi tớ lớn lên, tớ không muốn đi dạo phó, hai ngày này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/404147/chuong-443.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.