Lý Ngọc Lan dời ánh mắt hung ác không cam lòng từ người hạ chấn nước đến Hạ Tịch Quán: “Hạ Tịch Quán, tao sai rồi, năm đó tao không nên chỉ đưa mày đến nông thôn, tao nên giết mày luôn, nên tiễn mày với mẹ mày xuống hoàng tuyền gặp nhaul”
Đôi mắt Hạ Tịch Quán trong vắt, không nhiễm lấy dù chỉ là một hại bụi, cô chậm rãi câu môi: “Lý Ngọc Lan, tôi sẽ giúp bà thực hiện nguyện vọng, yên tâm, bà sẽ không cô đơn, bởi vì tôi rất nhanh sẽ tiễn con gái bà Hạ Nghiên Nghiên đoàn tụ với bà.
”
Lý Ngọc Lan chấn động, hệt như điên giãy dụa, muốn nhào tới liều mạng với Hạ Tịch Quán: “Hạ Tịch Quán, việc này đều là tao làm, không liên quan gì đến Nghiên Nghiên, mày đừng động vào nó, mày không có chứng cứ mà, ha ha ha.
”
Nếu như nói trên người Lý Ngọc Lan còn điểm nào tốt thì, bà ta chính là người mẹ tốt, bà ta thật tâm thương yêu Hạ Nghiên Nghiên.
Hiện tại bà ta biết mình không chạy khỏi, cho nên muốn nhận hết mọi tội lỗi.
Nhưng, cô làm sao có thể bỏ qua Hạ Nghiên Nghiên? Kế tiếp chính là Hạ Nghiên Nghiên! Lúc này cảnh sát đã đi tới: “Hạ tiểu thư, về tố cáo của cô với Hạ Nghiên Nghiên, chúng tôi đã điều tra qua, thế nhưng hiện nay cũng không tiến triển gì và chứng cớ xác thực, chúng tôi chỉ có thể mời cô ta hợp tác điều tra, lại không thẻ bắt bớ cô ta.
”
Đó là chuyện bình thường, Hạ Nghiên Nghiên làm việc đều không để lọt một giọt nước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/404138/chuong-434.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.