Hàng mi mảnh mai rơi xuống lặng lẽ như cánh bướm, dưới mí mắt cô có quầng thâm, có vẻ vừa buồn ngủ vừa mệt mỏi.
Lục Hàn Đình thầm thấy có chút áy náy, tối hôm qua lăn lộn với cô đến tận khuya, lúc anh mang cô ra khỏi nhà tắm đã hơn ba giờ sáng rồi, cô thiếu ngủ nghiêm trọng.
Lục Hàn Đình đưa tay ra ôm ngang người cô, nhẹ nhàng đặt cô xuống chiếc giường lớn mềm mại, đắp chăn bông lên cho cô, sau đó anh đến trước bàn cầm bút viết tiếp một nửa kế hoạch phẫu thuật còn lại cho cô.
Lúc này, một tiếng gõ cửa vang lên, lão phu nhân đẩy cửa vào, nhẹ giọng nói: "Hàn Đình, Quán Quán ngủ rồi à?"
Lục Hàn Đình gật gật đầu: “Bà nội cũng muộn rồi, bà đi nghỉ ngơi đi."
Lão phu nhân đến bên cạnh Lục Hàn Đình, âu yếm nhìn đứa cháu trai mình: "Hàn Đình, Quản Quán là một cô gái tốt, bà nội nhìn ra được con bé rất yêu cháu, cháu có cảm nhận được tình yêu của con bé dành cho cháu không?"
Những lời này ở hành lang khách sạn Lục Tử Tiễn cũng từng nói, Lục Tử Tiễn nói cô rất thích anh, lúc nhìn thấy anh mắt đều đong đầy sao sáng.
"Hàn Đình, Quản Quán yêu cháu, con bé lớn tiếng nói cho toàn bộ thế giới nó yêu cháu, nó muốn cho cháu cảm giác an toàn, một mực gắt gao nắm chặt tay cháu, thế nên về sau mặc kệ xảy ra chuyện gì, cháu cũng không được buông tay Quán Quán, biết chưa?
Lục Hàn Đình nhìn bóng người đã cuộn thành khối tròn mềm mại trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/404072/chuong-368.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.