Trước mặt tất cả các phóng viên báo đài, Hạ Tịch Quản trước mặt toàn bộ Hải Thành nói, tôi muốn sinh hai bé cưng cho Lục tiên sinh, không phải một mà là hai.
Ngay khi những lời này rơi xuống, Lục Nhân Nhân sững người, độ cong trên môi Lục Tử Tiền từ từ thu lại, anh ngước mắt lên và nhìn về góc phía trước,
Tất cả các phóng viên báo đài đều quay lại, khi mọi người đổ dồn ánh mắt nhìn qua, họ thấy Lục Hàn Đình một thân tây trang phẳng phiu.
Dáng người cao lớn của Lục Hàn Đình lẳng lặng đứng đó, sau khi đưa Hạ Tịch Quản đến đây anh không rời đi, thay vào đó anh đứng đây nhìn cô được bao quanh bởi ánh đèn sân khấu. Hôm nay cô là cô công chúa tỏa sáng rực rỡ, mà anh chỉ là khán giả của cô.
Khi anh nghe được lời cô nói muốn sinh cho anh hai cục cưng, lệ khí âm u lạnh lẽ trong ánh mắt lập tức biến mất.
Các phóng viên muốn chạy khỏi hiện trường cũng nhận thấy điều này, người đàn ông lúc nãy còn đang âm lãnh hệt như con thú đang ngủ yên, có thể vồ lên bất cứ lúc nào lập tức trở nên ngoan ngoãn. Hệt như bàn tay nhỏ kia của Hạ Tịch Quán vươn tới vuốt ve lông tóc trên đầu anh, thật sự quả thần kỳ.
Những phóng viên này lại phát hiện được một kỹ năng khác của Hạ Tịch Quán, chính là thuần thủ.
Đôi đồng tử sáng ngời của Hạ Tich Quán dừng trên khuôn mặt anh tuấn của Lục Hàn Đình, thấy anh cũng nhìn thắng vào cô, cô hơi ngượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/404067/chuong-363.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.