Chương trước
Chương sau
Bị anh hỏi như vậy, Hạ Tịch Quán hơi sững người. Lúc này, viện trưởng Lý Văn Thanh nói qua điện thoại: “Quán Quán… Quán Quán, cháu có đang nghe không?”
Triệu Lập Anh rời đi, Hạ Nghiên Nghiên nhanh chóng lấy điện thoại ra, cô ta gọi điện cho các phóng viên truyền thông ở Hải Thành. Trong điện thoại mọi người vừa nghe thấy giọng cô ta liền muốn cúp máy, mấy người này giây trước còn cung nghênh ca ngợi cô ta, bây giờ lại phỉ nhỏ cô ta: “Hạ Nghiên Nghiên, sao cô vẫn còn mặt mũi để gọi điện, cô thật sự gọi lừa chúng tôi thảm hại, bây giờ cô an phận chờ hậu quả mình bị xử lý đi, chúng tôi phải cách xa cô một chút, tránh lại bị cô đùa giỡn nữa!”
Hạ Nghiên Nghiên cắm móng tay vào lòng bàn tay nhưng không hề cảm thấy đau đớn, cô ta cười lạnh: “Vậy thật đáng tiếc, tôi vốn còn cho tung anh một cú nổ lớn, thôi bỏ đi, tôi đi tìm người khác, họ chắc chắn sẽ thấy hứng thú?”
Thực ra việc đến phòng thương vụ của khách sạn thảo luận về kế hoạch phẫu thuật là rất bình thường, viện trưởng Lý Vvăn Thanh và Lục Tử Tiễn đã ở đó đợi cô, Hạ Tịch Quán là một bác sĩ, cô không hoàn toàn thuộc về Lục Hàn Đình, Lệ lão phu nhân cần cô. Hạ Tịch Quán bước tới, kiễng chân hôn lên gò má anh tuấn của Lục Hàn Đình: “Vậy thì em đi nhé.”
“Tôi không biết anh là ai cả, cũng không có hứng thú, biết, anh tránh ra cho tôi!”
Đôi mắt trong veo của Hạ Tịch Quán nhìn anh một cái, sau đó nhắc chân rời đi. Cô nhóc xấu xí này thật là kiêu ngạo! Từ Thiếu Nam không phục, đưa tay ra bắt cô. Nhưng vào lúc này một thân ảnh cao to đẹp trai xuất hiện, trực tiếp chặn Hạ Tịch Quán lại sau lừng mình: “Từ thiếu, anh cũng tới Hải Thành à2″ Hạ Tịch Quán quay sang một bên, thấy người đang chặn cô là Lục Tử Tiễn, Lục Tử Tiễn đang ở đây! Lục Tử Tiễn xuất hiện, Từ Thiếu Nam nhanh chóng dừng lại: “Lục nhị thiếu, thật trùng hợp, anh cũng ở đây à?”

Nói xong Từ Thiếu Nam đưa mắt nhìn Lục Tử Tiễn và Hạ Tịch Quán: “Cô nhóc xấu xí, chẳng trách cô dám kiêu ngạo như vậy, thế nào, Lục nhị thiếu là bạn trai của cô.
Chậc chậc chậc, ghê đấy, Lục nhị thiếu là công tử khó khống chế nhát ở Đề Đô chúng tôi đó, vậy mà rơi vào tay cô, xem bộ dạng của Lục nhị thiếu cứ như xem cô là bảo bối vậy.”
Lục Hàn Đình Đình sững người một lúc, rồi nhanh chóng ôm chặt lấy cô, đảo khách thành chủ hôn sâu GÓ? Anh vẫn không nói với cô, Lục Tử Tiễn là vì cô mà đến, Lục Tử Tiễn thích cô, anh nghĩ cô không biết cũng rất tốt, anh cũng không muốn để cô biết. Vẫn là Hạ Tịch Quán đẩy anh ra, cô gái cười nhẹ, ngọt ngào nói: “Lục tiên sinh, em phải đi rồi, bye bye.”
Hạ Tịch Quán xách túi của mình rồi nhanh chóng rời khỏi phòng nghỉ. Lục Hàn Đình sờ sờ đôi môi mỏng, đôi mắt sâu thẳm tràn ra ý cười mềm mại, vừa rồi cô làm gì thế nhỉ, dùng một nụ hôn đuổi anh đi sao? Đúng là trắng trọn uy hiếp mài! Hạ Tịch Quán rời đi, Lục Hàn Đình trở lại văn phòng giám đốc, anh ngồi vào ghế văn phòng bắt đầu phê duyệt tài liệu. Lúc này vang lên tiếng gõ cửa, thư ký Nghiêm Kiên bước vào, thấp giọng báo cáo: “Giám đốc, tôi đã phái người theo dõi Lục Nhân Nhân 24/24 rồi ạ.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.