Mọi người đều già cả, nhưng lại có một người trẻ tuổi đi vào, Lý Văn Thanh cùng nhóm người già đó tỏ vẻ không phục, rõ ràng tất cả mọi người là viện sĩ, cùng ngồi cùng ăn, cậu dựa vào cải gi mà trẻ như thế đã ngồi vào ghế viện sĩ?
Nhưng trong ba năm liên tiếp trên các diễn đàn học thuật, Lục Tử Tien đã mang đến những bài luận văn y học mới mẻ, sâu sắc và đáng kinh ngạc của chính mình để dạy cho họ một bài học. Đám người già có hơi chán chường, chính mình và người trẻ chung quy cũng có vách tường, trong lòng không phục, nhưng không phục thì làm được gì đây?
Tại diễn đàn học thuật năm nay, tất cả mọi người đều không thấy được bóng dáng chàng trai trẻ Lục Tử Tiễn này, làm nhóm người già còn tiếc nuối nhiều ngày.
Ngay khi lời nói của Viện trưởng Lý Văn Thanh rơi xuống, mọi người đều hít vào một hơi, cái... cái gì, Lục nhị thiếu Đế Đô, viện sĩ trẻ tuổi giới y học, vị viện sĩ Kim Dao trong truyền thuyết kia là Lục Tử Tiễn?
Đảm phóng viên đều tron tròn mắt, ban đầu họ còn tưởng người đàn ông này rất đẹp trai và sạch sẽ, nhưng sao dám nghĩ đến được người đàn ông đang đứng trước mặt họ lại là... Lục viễn sĩ?
Viện sĩ Kim Dao trong truyền thuyết vậy mà nhảy dù xuống một Hải Thành nho nhỏ, còn bị bọn họ... bắt gian, ừ... tất cả mọi người đều cảm giác như đang nằm mơ.
Hạ Nghiên Nghiên cũng bị sốc, tròng mắt Hạ Nghiên Nghiên như muốn rớt ra, cô ta không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/404041/chuong-337.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.