Tất nhiên Hạ Tịch Quán đương nhiên biết cô đang nghịch trời mà làm, những truyền thuyết lấy mạng đổi mạng này là không hẳn là thật, cô không tin vào quỷ thần, mà chỉ tin vào bản thân mình.
Nhưng chất độc của hoa Mạn Đà La cực kỳ độc, lần đầu thử độc đã ăn mòn dòng máu quý giá của cô rồi, độc tính khá mạnh, cô không biết lần thứ hai sẽ thế nào, cô cũng không thể nắm chắc được gì.
Cô không biết là Lục Tử Tiễn cuối cùng cũng nhận được chất độc của hoa Mạn Đà La. Anh là viện sĩ của Đế Đô, có đội nghiên cứu y tế ưu tú của riêng mình, bây giờ anh đã nói rõ với cô là chất độc của hoa Mạn Đà La sẽ còn trong cơ thể cô, một người bị trúng độc của hoa sẽ không sống được bao lâu.
Kỳ thực đây là một con đường cụt, cô và Lục Hàn Đình, chỉ có một người có thể sống mà thôi!
Lục Tử Tiễn đứng dậy, giọng nói lạnh lùng: “Cô nên nghĩ kỹ một chút đi."
Nói xong trực tiếp rời đi.
"Lục nhị thiểu!” Hạ Tịch Quán nhanh chóng bước tới, nắm lấy tay áo Lục Tử Tiễn: “Đừng nói với anh trai anh về chuyện này, chuyện này là giữa tôi và anh trai anh, anh không có quyền nói với anh ấy!"
Lục Tử Tiễn dừng lại, anh cụp mắt xuống, đôi mắt đen roi vào trên tay cô, lúc này ngón tay mảnh khảnh của cô đang cuộn lại, dùng sức nắm lấy tay áo anh.
Đúng lúc này, bên tai vang lên tiếng "tách tách", của phòng bị đẩy ra, một đám phóng viên báo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/404037/chuong-333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.