Hạ Nghiên Nghiên cũng đờ người, vừa rồi cô ta còn đang rất đắc ý mọi người tặng quà cho cô ta, nhưng kim chủ thổ hào của phòng livestream cách vách xuất hiện, tiền thưởng của bọn họ lập tức biến thành số lẻ ở chỗ Hạ Tịch Quán và Diệp Linh. Kim chủ thổ hào này là ai chứ? Hạ Nghiên Nghiên tập trung nhìn, kim chủ thổ hào này tên là Lục tiên sinh, Lục Hàn Đính đến rồi! Lục Hàn Đình là ai? Anh là đại nhân vật hô mưa gọi gió ở Hải Thành, thế nhưng anh lại thả quà vào một phòng livestream nho nhỏ, trời ạ! Lục tiên sinh cũng ở phòng Iivestream trả lời Hạ Tịch Quán: “Ừ, Lục phu nhân cũng là của tôi.”
Hạ Tịch Quán nói: “Lục tiên sinh là của tôi.”. Đam Mỹ Hài
Lục Hàn Đình đáp: “Ừ, Lục phu nhân cũng là của tôi!”
Tô cẩu lương ập đến bất ngờ không kịp đỡ, Lục Hàn Đình giơ tay tát thẳng vào mặt mọi người. Hạ Tịch Quán chưa bao giờ nghĩ rằng Lục Hàn Đình sẽ vào phòng livestream, anh chưa bao giờ chơi ba cái trò này, sau lại vì cô mà tải WeChat và Weibo, tất cả liên hệ bên trong cũng chỉ có mình cô. Diệp Linh mờ ám trừng mắt nhìn cô: “Được nha, Lục tiên sinh nhà cậu tới chống lưng rồi kia.”
Trong miệng Hạ Tịch Quán ngọt như vừa ăn kẹo, cô nhắn lại cho Lục Hàn Đình: “Lục tiên sinh, bọn họ đều nói em là phế tài y học!”
Giọng điệu uất ức phàn nàn với Lục tiên sinh trước mặt toàn thể cư dân mạng, thực sự là kiêu ngạo khiến người khác tức lộn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/404010/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.