Lục Hàn Đình cách một khoảng ngắn liền dừng lại, anh nhìn Hạ Nghiên Nghiên, rũ mi mắt anh tuấn xuống nhìn: "Lần trước cô gửi ảnh cho tôi, tôi còn chưa cảm ơn cô.
"Chuyện đó... thật ra em cũng vô tình thấy thôi, nhưng Quán Quản và Lục Tử Tiên kia thực sự rất thân thiết..." Hạ Nghiên Nghiên chuẩn bị tốt một màn bôi nhọ.
Lục Hàn Đình hip mắt có ý cười nhẹ, anh nhếch môi mỏng lên, trực tiếp ngắt lời Hạ Nghiên Nghiên: “Cô vẫn cứ luôn trốn trong góc nhìn trộm người ta, chắc là mệt lắm nhỉ?"
Gì cơ?
Hạ Nghiên Nghiên hoàn toàn sững người.
Lục Hàn Đình nheo mắt lại, ánh mắt sâu thẳm lộ ra vẻ thờ ơ lạnh lùng: “Lúc nãy tôi tám chuyện với Lục phu nhân, cô có phải rất muốn biết chúng tôi nói chuyện gì phải không? Thực ra không có gì, chỉ là... tôi nói xấu cổ một chút thôi, tôi nói cô đang quyến rũ tôi. "
Hạ Nghiên Nghiên hít vào một hơi lạnh, khuôn mặt ửng hồng nhanh chóng trở nên trắng bệch, cô ta mới vỡ òa ra rằng cô và Hạ Tịch Quán có xé nhau thể nào thì người đàn ông này cũng không có động tĩnh gì, nhưng một khi anh đã ra tay thì sẽ càng làm người ta bẽ mặt, giống như lột da rút gân vậy, không chút thương tiếc.
"Về sau không cần đánh chủ ý lên tôi, bằng không cho dù Lục phu nhân có thay cô cầu tình, tôi cũng sợ bản thân không nhịn được khiến vị trí của cô biến mất ở Hải Thành."
Nói xong, Lục Hàn Đình quay người rời đi.
Anh đi rồi.
Hai tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/404008/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.