Hạ Tịch Quán chưa bao giờ nghĩ rằng đó sẽ là Lục Tử
Tiễn, khi đó cô chỉ quan tâm đến việc cứu người mà
không để ý đến Lục Tử Tiễn, sau này khi trở về Hải
Thành cô cũng đã quên mắt.
Thế giới thật nhỏ bé, hóa ra cách đây 2 năm anh đã
gặp cô, còn hợp tác với cô trong một ca phẫu thuật
gây chắn động.
Hạ Tịch Quán nhếch môi đỏ mọng: “Vậy thì chúng ta
thật sự có duyên…”
Khóe môi Lục Tử Tiễn cũng nhếch lên một đường
cong nhàn nhạt, đúng vậy…
Lúc này lại nghe Hạ Tịch Quán nói thêm một câu:
“Anh xem, tôi bây giờ lại là chị dâu của anh rồi, cơ
duyên này thật sự rất lớn.”
Đương nhiên, trong lòng Hạ Tịch Quán nói, chị dâu
này thật xấu hổ quá đi mắt, Lục tiên sinh cùng cha
khác mẹ với người em trai này, máu chốt là Lục tiên
sinh rất thích ghen, không giải thích được đã nghi ngờ
cô và người em trai này.
Đường cong mờ nhạt trên môi Lục Tử Tiễn nhanh
chóng biến mát, anh cầm lấy áo khoác, xoay người rời đi.
Anh cứ vậy mà đi?
Hạ Tích Loan cảm thấy hai anh em Lục gia tính tình
rất kỳ quái, nhưng cũng tốt, mặc dù Lục Tử Tiễn từng
giúp cô, nhưng quan hệ giữa cô và anh thật sự rất khó
xử, nên giữ khoảng cách một chút, kẻo Lục tiên sinh
lại nổi giận.
Trời đã khuya, bên ngoài không có ai, Hạ Tịch Quán
sợ có người đến nên trực tiếp khóa phòng dược lại,
sau đó cô lấy ra một ống nghiệm, đầy cây kim thon dài
vào mạch máu trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/403984/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.