*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hạ Tịch Quán bị anh nhìn chăm chú đến thon thót trong lòng, hàng mi cánh bướm mảnh mai run lên, cô mạnh dạn vươn bàn tay nhỏ bé ra và nắm lấy ngón trỏ thon dài…
Cảnh tượng này dường như quay ngược lại thời điểm mà Lục Hàn Đình lần đầu tiên nhìn thấy Hạ Tịch Quán cách đây 20 năm trước, khi đó Hạ Tịch Quán vẫn còn là một đứa trẻ, là bánh nếp nhỏ trắng trẻo mềm mịn, hai cô gái truyền kỳ là Liễu Anh Lạc và Lâm Thủy Dao đứng trong căn phòng ấm áp của bà đẻ, Lâm Thủy Dao xinh đẹp linh động, không nhiễm bụi trần, không biết bà đang vui vẻ nói gì, trong đôi mắt đa cảm của Liễu Anh Lạc tuyệt sắc từ tốn tràn ra ý cười.
Lục Hàn Đình đứng bên nôi, Liễu Anh Lạc nhẹ nhàng bước tới xoa đầu anh: “A Đình, sau này con bé sẽ là cô dâu nhỏ của con được không?” Hạ Tịch Quán trong nôi mở đôi mắt đen to lanh lợi nhìn anh, đôi tay nhỏ bập bẹ vẫy vẫy, cô kéo ngón trỏ mảnh mai của anh.
Kéo thật chặt không chịu buông.
Hạ Tịch Quán cười toe toét, miệng vẫn chưa mọc răng, khuôn mặt đẹp trai của Lục Hàn Đình đột nhiên đỏ bừng, xoay người trở về phòng mình.
“Bốp” một tiếng, Hạ Tịch Quán hát bàn tay to không an phận của anh ra, đẩy anh ra liền muốn: “Lục tiên sinh, không cho phép làm bậy!’ Lục Hàn Đình nắm lấy cổ chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/403965/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.