Lục Hàn Đình ném tàn thuốc vào thùng rác, dùng hai tay ôm cô vào lòng, áp khuôn mặt tuấn tú dán vào mái tóc dài của cô, ngửi hương thơm cơ thể nữ tính của cô.
Mùi hương cơ thể của cô mang đến cho anh cảm giác an toàn và thân thuộc, cảm giác này anh không diễn tả được, giống như đã tìm rất lâu, quen biết từ rất lâu rồi, là điều anh hằng khao khát tìm về.
Lúc này, ở con phố đối diện có chiếc xe hơi sang trọng chậm rãi dừng lại, cửa sổ lái xe từ từ hạ xuống, lộ ra khuôn mặt tuấn tú và lạnh lùng của Lục Tử Tiễn
Lục Tử Tiễn nhìn đôi nam nữ lặng lẽ ôm nhau dưới ánh đèn đường, vài giây sau anh liền nhấn ga phóng đi.
Lục Hàn Đình ôm cô một hồi: “Em chờ đói bụng rồi phải không, anh dẫn em đi ăn chầu hải sản thật to nha.
“Nhưng mà, tự dưng em không muốn ăn nữa…” “Vậy em muốn ăn gì?” Hạ Tịch Quán kéo bàn tay to của anh: “Lục tiên sinh, đi với em sang đây!” Hạ Tịch Quán đưa Lục Hàn Đình đến trong phòng thuốc, sau đó lấy ra hộp cơm như bảo bối: “Chiều nay Song Song có gọi phần cơm cho em, không ngờ đến lại có ích rồi này, anh bỏ lò vi sóng hâm lại nha, Lục tiên sinh, tối nay mong anh có thể hạ thân phận tôn quý cùng em ăn cơm hộp nhé.” Trái tim Lục Hàn Đình mềm nhũn, nhìn thấy dáng vẻ ngoan ngoãn nũng nịu của cô, cô thấy rõ vẻ mệt mỏi nơi hàng mày anh, nên mới chiều ý anh.
Hạ Tịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/403963/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.