Khóe môi Lục Nhân Nhân giật giật: “Không cần đón đâu, bác sợ cháu bận việc." Ngón tay mảnh khảnh của Lục Hàn Đình cởi cúc áo vest, trên gương mặt điển trai không để lộ chút biểu tình, bác Phúc cung kính đưa chiếc khăn ướt, anh lau tay, tỏa ra sự chững chạc thận trọng, thể hiện không chỉ khí chất của một đại lão giới thương trường mà còn có địa vị thân phận chủ nhân của U Lan Uyển.
Lục Nhân Nhân cũng như bao người thường, bà không bao giờ quên được nỗi bất hạnh của mình, vậy nên bà luôn ghét đứa cháu Lục Hàn Đình này, nhưng không thể phủ nhận rằng Lục Hàn Đình là người có thiên phú thừa kế hoàn hảo về mặt kinh doanh của Lục gia.
Là con trai cả của Lục gia, khi còn là một thiếu niên Lục Hàn Đình đã sử dụng khoản tiền lì xì mà bà ngoại tặng khi đó đi đầu tư cổ phiếu vào hợp đồng tương lai(*) và dầu thô. Ai biết rằng một khoản đầu tư nhỏ đã thu về cho anh một núi vàng đầu tiên trong đời. Sau nửa tháng, vừa tới kỳ hạn của hợp đồng thì giếng dầu thô phun lên, nên lợi nhuận của anh từ con số 0 nhanh chóng tăng lên. . Ngôn Tình Sủng
Cập nhật chương mới mỗi ngày nhanh nhất tại
(*)Hợp đồng tương lại được sử dụng bởi hai loại người tham gia thị trường: người mua và người bán. Một nhà sản xuất cần bán dầu. Họ có thể sử dụng hợp đồng tương lại làm điều đó bằng cách xác định mức giá bán, và số lượng dầu cần sản xuất sau đó cung cấp dầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/403959/chuong-255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.