Lục Tử Tiễn đứng thẳng dậy, đây là thư viện không thể làm ầm ï, cô gái nhỏ nhắn duyên dáng đứng ở trước mặt anh, nhỏ giọng thương lượng, lộ ra vẻ dịu dàng trong sáng của thiếu nữ, vô cùng dễ nghe.
Lục Tử Tiễn không nói gì.
Hạ Tịch Quán cảm thấy hơi lúng túng, quân tử không nên đoạt đồ người khác ưa thích, anh đọc nó trước, dù cho giáo sư Tiền muốn xem thì cũng phải ưu tiên người đến trước: “Thôi bỏ đi, tôi không làm phiền anh đọc nữa, anh đọc tiếp đi, tôi sẽ nói chuyện với giáo sư Tiền. ” Hạ Tịch Quán xoay người rời đi.
Nhưng Lục Tử Tiễn đã đưa tay ra, ném thẳng Đại La Tâm Kinh trong tay cho cô.
“ẤI” Hạ Tịch Quán không ngờ rằng anh sẽ ném cuốn sách qua, cô nhanh chóng đưa tay bắt lấy, khi ngắng đầu lên lần nữa, bóng người đẹp lạnh lùng trong trẻo của Lục Tử Tiễn đã biến mất khỏi tầm mắt cô.
Lục Tử Tiễn quay trở lại phòng thuốc, anh ngồi vào ghé của mình, bỗng tiếng chuông điện thoại du dương vang lên, có cuộc gọi đến.
Là của hiệu trưởng Thánh Lê viện nước F, Lục Nhân Nhân gọi đến.
Bác gái anh cuối cùng cũng gọi.
Lục Tử Tiễn ấn nhận: “Alo, bác à.” Giọng nói lão luyện của Lục Nhân Nhân nhanh chóng truyền đến: “Tử Tiễn, bác vừa xuống máy bay, bây giờ đang ở Hải Thành, cháu đang ở đâu, bác đi đón cháu cùng đến U Lan Uyễn thăm bà nội.” “Bác không cần đón cháu đâu, bác đi trước đi, lát cháu tới sau.” “Vậy thì tối nay cháu phải đến đấy, cháu xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/403954/chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.