*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Song Song tức giận giậm chân tại chỗ: “Quán Quán, cái trò khổ nhục kế của Hạ Nghiên Nghiên chơi đẹp thật đó, bây giờ cô ta quay lại cắn cô một cái, hoàn mỹ Xoay mình rồi.” Hạ Tịch Quán đứng ở nơi đó nhìn theo hướng biến mắt của Hạ Nghiên Nghiên: “Song Song, đừng lo lắng, tiếp theo xem Hạ Nghiên Nghiên sẽ còn trò gì nữa, để cô ta nhảy múa một hồi đi.” Nhìn thấy dáng vẻ bình tĩnh của Hạ Tịch Quán, Song Song mới yên tâm.
Hai người bước vào dược phòng, Hạ Tịch Quán chỉ vào chậu hoa trong góc hỏi: “Song Song, thứ trong chậu hoa này có phải mấy liều thuốc hiếm mà cô trồng không?” Song Song gật đầu, cô ngượng ngùng nói: “Thực ra gia đình tôi cũng là một y dược thế gia, nhưng tôi không thích học y từ khi còn nhỏ nên ông nội tôi rất thất vọng về tôi, tôi không có tài cán gì, chỉ thích chút cỏ cây các kiểu, rồi sưu tầm các loại thảo mộc quý hiềm hoặc thậm chí đã tuyệt chủng thôi.” Hạ Tịch Quán trợn to hai mắt, luyện chế ra dược liệu quý hiếm mà nói không có tài cán gì 2 “Song Song, cô giỏi thật đó, tôi giúp cô chuyển những chậu hoa này ra ngoài phơi nắng nhé?” “Được chứ, cảm ơn Quán Quán.” Hạ Tịch Quán dời một chậu hoa ra bên ngoài, cô không nhìn đường đi, đang đi thì cái đầu nhỏ của cô bỗng va vào một bức tường thịt.
Đau.
Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/403946/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.