*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hạ Tịch Quán sợ tới mức hồn bay phách lạc, cô kiếng chân ghé vào tai Lục Hàn Đình nhanh chóng gọi: “Chồng…” Giọng nói nũng nịu mềm nhũn của cô gái vang bên tai anh, gọi anh là chồng, trái tim Lục Hàn Đình rung động, giống như một chiếc lông vũ khẽ chạm vào mặt hồ tĩnh lặng nơi trái tim anh, gợn lên từng đợt sóng.
Môi mỏng ghé vào trán cô, anh dùng sức hôn mạnh rồi thả cô ra, anh xoay người bước ra ngoài, vừa vặn gặp Hạ Nghiên Nghiên đã đi tới trước tắm bình phong.
Anh đi ra, Hạ Nghiên Nghiên nhanh chóng dừng lại, cô dịu dàng nhìn người đàn ông đó đầy ngưỡng mộ: “Lục tổng, anh có nghe thấy lời em nói vừa rồi không?” Lục Hàn Đình một tay đặt trong túi quần, vẻ mặt như cũ: “Chuyện này tôi phải suy nghĩ một chút.” Tuy rằng anh không lập tức đồng ý cho cô ta cơ hội nhưng anh nói sẽ cân nhắc, đáy mắt Hạ Nghiên Nghiên nhanh chóng lộ ra ý cười kinh ngạc: “Được thôi Lục tổng, em sẽ luôn chờ câu trả lời chắc chắn của anh, còn có việc khác, vài ngày nữa là đến sinh nhật của em và Quán Quán. Cả hai chúng em cùng tổ chức sinh nhật vào một ngày, lần này bố mẹ em muốn tổ chức tiệc sinh nhật cho cả em và Quán Quán. Em muốn mời Lục tổng tham gia tiệc sinh nhật của em.” Lục Hàn Đình nhướng đôi mày kiếm: “Được.” Anh đồng ý rồi ư?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/403918/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.