Tối nay Lục Hàn Đình không nói nhiều, nhưng Hạ Tịch
Quán đã có thể đại khái đoán được gia anh lón lên
trong hoàn cảnh gia đình kỳ lạ thế nào.
Thực ra cô rất hứng thú với câu chuyện về bố và mẹ
anh, rốt cuộc là tình yêu hận thù nồng đậm thế nào
mới khiến hai người đi đến bước đường này.
Có thể chắc chắn rằng, Lục Hàn Đình là người bị hại
của hai người này, có những người cả đời được tuổi
thơ vỗ về, nhưng có những người cả đời đều đang võ
về tuổi thơ.
Lục Hàn Đình thuộc về sau.
Trong lòng cô rất xót anh, cô vươn tay ra ôm lấy thắt
lưng rắn rỏi của anh, sau đó dùng lực gật đầu: “Lục
tiên sinh, nếu anh không rời đi, thì em sẽ không từ
Bộ”
Bờ vai Lục Hàn Đình liền thu chặt lại, ôm cứng cô vào
lòng. Lúc Hạ Tịch Quán sắp ngủ say thì nghe thấy anh
thấp giọng nói: “Quán Quán, anh nhất định sẽ trở nên
tốt hơn.”
Sáng sớm hôm sau, Lục Hàn Đình đích thân lái xe
đưa Hạ Tịch Quán đến viện nghiên cứu Xu Mật. Lúc
bóng dáng chiếc xe sang trọng Rolls Royce biến mắt
khỏi tầm mắt, Hạ Tịch Quán mới đi vào cổng viện
nghiên cứu.
Nhưng vừa đi vào thì cô thấy là lạ, vì mọi người đều
đang dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn cô, còn chỉ chỏ sau
lưng.
Cô lại trở thành tâm điểm.
Cô đi vào phòn thuốc. Lúc này “ting” một tiếng, tin
Wechat của Diệp Linh gửi tới: Quán Quán nhà chúng
ta muốn kín kẽ mà quá khó, luôn có người giở trò
khiến cậu lên hotsearch.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/403887/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.