Văn phòng tổng giám đốc.
Đây là lần đầu tiên Hạ Tịch Quán tới văn phòng tổng
giám đốc của Lục Hàn Đình, cô đứng bên cửa sổ sát
đất nhìn bên ngoài giống như đang đứng trên 49
thành phố này, tòa cao ốc thương nghiệp này không
hồ là tượng trưng cho tài phú ở Hải Thành.
Lúc này, “ting” một cái, Wechat của cô vang lên.
Cô mở ra, là Song Song gửi Wechat.
Song Song gửi thẳng một bức ảnh với câu: “Oh my
god, Quán Quán, đây là ai thế, cô ở bên… tổng giám
đốc Lục thị Lục Hàn Đình sao?”
Hạ Tịch Quán mở ảnh ra, bức ảnh chụp trong sảnh
hớn Lục thị, Lục Hàn Đình ôm cô.
Con ngươi Hạ Tịch Quán rụt lại, vội trả lời Song Song:
“Tám ảnh này ở đâu ra?”
Lúc này, Song Song ở ngoài tập đoàn Lục thị, lúc nãy
cô qua đây thấy trận hình rất lớn, đi vào xem thì sợ
ngây người, cô lấy điện thoại chụp lại.
Lúc đầu cô còn định vào Lục thị, nhưng không may, cô
bị đuổi ra.
“Quán Quán, lúc nãy tôi ở ngay ngoài, tận mắt thấy,
rốt cuộc là chuyện gì, cô cho người chồng ma ốm ở U
Lan Uyễn… đội nón xanh à?”
Hạ Tịch Quán hơi nhức đầu, nếu cô nói cho Song
Song biết Lục Hàn Đình chính là con ma ốm trong U
Lan Uyễn, chắc Song Song sẽ bị dọa ngây như phỗng
nhỉ?
“Song Song, chuyện này không nói rõ trong một, hai
câu được, mai tới viện Xu Mật tôi sẽ nói với cô.”
Cho dù bây giờ Song Song rất muốn hóng chuyện,
nhưng Hạ Tịch Quán đã nói vậy, cô chỉ có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/403880/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.