Cô bé kia cũng nên là một người
thông minh nhanh nhạt như Hạ Tịch
Quán, cũng có tính cách kiêu ngạo
quật cường giống như cô vậy.
Trước khi gặp được Hạ Tịch Quán,
Lục Hàn Đình chưa từng nghĩ tới cô
bé đó sẽ có bộ dạng như thế nào.
Sau khi gặp được Hạ Tịch Quán,
Lục Hàn Đình liền cảm thấy cô đã
đáp ứng tất cả tưởng tượng của
anh.
Cô bé kia nên có bộ dáng như cô.
Lục Hàn Đình kê đầu lên chiếc gối
của Hạ Tịch Quán, trên đó còn lưu
lại mùi hương cơ thể của cô, lần đầu
tiên anh ngửi thấy mùi thơm trên
người cô đã cảm thấy vô cùng quen
thuộc như đã từng tìm kiếm rất lâu,
khiến anh không khỏi mê muội.
Lục Hàn Đình giơ tay che đi đôi mắt
đã hẳn đỏ, bên trong cỗ họng nóng
rát như lăn qua than lửa, trong đầu
đều là hình ảnh cô vừa mới tắm
xong mặc chiếc váy ngủ tơ tằm.
Trên người anh còn đang đeo chiếc
thắt lưng mà cô tặng, nghĩ đến cảnh
tượng bàn tay thiếu nữ mềm mại kia
nắm lấy nó…
Lục Hàn Đình lập tức đứng dậy, đi
vào nhà tắm xả nước lạnh.
Lục Hàn Đình tắm xong liền nhắn
Wechat cho Hạ Tịch Quán: “Nhớ
em, nhớ tới mức cả người đều thấy
đau.
Anh đang phát điên cái gì vậy?
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hạ Tịch
Quán nóng bừng lên.
Lúc này Lục Hàn Đình lại nhắn tới:
“Thì ra phụ nữ có thể tra tấn người
khác như vậy, anh sắp bị tra tấn tới
phát điên rồi.”
Trong lòng Hạ Tịch Quán liền mềm
nhũn.
Lục Hàn Đình lại tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/403819/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.