Bởi vì chơi với Hạ Tịch Quán, cho
nên Diệp Linh cũng rất ghét Hạ
Nghiên Nghiên, cho nên lần đầu tiên
nhìn thấy cô ta đứng chung một chỗ
với Cố Dạ Cẩn thì liền nháo nhào
làm loạn.
Thời niên thiếu, Cố Dạ Cần rất được
các cô gái mến mộ, nhận được
nhiều thư tình, Diệp Linh lúc đó còn
nhỏ còn chuyển thư tình hộ tới tay
Có Dạ Cần.
Chỉ duy nhất một lần Diệp Linh
không nhịn được là khi nhìn thấy Cố
Dạ Cần đi với cô ta.
Hạ Nghiên Nghiên còn nhớ rõ đó là
vào đêm sinh nhật của Cố Dạ Cẩn,
cô ta tới tham dự bữa tiệc, thế
nhưng nhân vậy chính của bữa tiệc
lại biến mắt, mọi người đều vội vàng
đi tìm anh.
Lúc Hạ Nghiên Nghiên tìm tới nhà
vệ sinh nữ, liền nghe thấy tiếng khóc
ấm ức của Diệp Linh: “Anh, anh biết
là em không thích Hạ Nghiên Nghiên
mà… là cô ta… đã hại Quán Quán,
em không muốn nhìn thấy cô ta…”
Sau đó cô ta nghe thấy giọng nói
trầm thấp của Có Dạ Cần vang lên,
cố gắng dỗ dành: “Linh Linh đừng
khóc nữa, khóc tới mức thở không
ra hơi rồi này, anh nhìn sẽ đau
lòng….”
“Anh gạt người, vậy tại sao anh
còn… để Hạ Nghiên Nghiên tới dự
tiệc sinh nhật của mình, em không
thích hai người ở cạnh nhau đâu, là
cô ta đã hại Quán Quán…”
“Quán Quán, Quán Quán, em không
thích Hạ Nghiên Nghiên là vì anh
hay là vì Hạ Tịch Quán, hy vọng em
sẽ suy nghĩ cho kĩ, nếu như không
có được đáp án thì anh vẫn sẽ để
Hạ Nghiên Nghiên xuất hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-nho-troi-ban/403816/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.