Trên xe cấp cứu có mở máy sưởi, không khí ấm áp làm cho tứ chi người ta buông lỏng, sinh ra uể oải, ngay cả mùi nước sát trùng hình như cũng không nồng đặc nữa.
Quý Thiếu Kiệt cứ như vậy nhìn cô, bởi vì bị thương nên sắc mặt lộ vẻ trẻ con hiếm thấy.
Giờ phút này, Chung Tĩnh Ngôn đột nhiên cảm thấy, thật ra thì anh cũng chỉ là một người bình thường như vậy thôi.
Anh gần như không gì không làm được, có tiền có gia thế, người người đều kính sợ anh, nhưng vậy cũng vô ích. Bỏ hết những thứ này đi, anh cũng chỉ là một người đàn ông bình thường xin cô một nụ hôn.
Cô có chút đờ đẫn, không hiểu sao người đàn ông này lại đối xử với mình tốt như vậy.
Anh trai đối xử tốt với cô, đó là phần tình cảm từ nhỏ lớn lên cùng nhau, nghĩ cũng không cần suy nghĩ, tình cảm này như chuyện đương nhiên, giống như đường là ngọt muối là mặn, cho nên, lúc trước khi nghe những lời nói đó của Mã Hoa, mới có thể bị tổn thương, khó khăn tiếp nhận như vậy.
Mà anh thì sao? Ông chú này, từ bốn năm trước, từ trên đường đã nhặt cô về nhà, anh đối xử tốt với cô, bá đạo với cô, đối với cô tham muốn giữ lấy, đến nỗi mãnh liệt làm cô hoảng hốt, làm cô không tự chủ được muốn trốn tránh.
Anh tựa như một ngọn lửa nóng, nhìn từ xa, ánh sáng chói mắt, nhưng lại vừa nóng vừa cháy mạnh mẽ, không biết d'đ/l'q;d sẽ thiêu đốt tất cả từ lúc nào, khiến người ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-han/1534104/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.