Thân thể và nhịp tim của anh vì gần cô mà rung động, chỉ có cô mới có thể khiến anh hoàn chỉnh, đời này kiếp này, cô nhất định chỉ có thể là của anh.
Chỉ là duyên phận giống như đùa giỡn anh nhiều năm.
Những năm gần đây, khi thân thể anh cô đơn chờ đợi đến thời khắc kia, người duy nhất có thể khiến anh chịu chờ đợi, lại vui vẻ uyển chuyển trong lòng người khác.
Chỉ cần nghĩ như vậy, là anh lại cảm thấy như có con rắn độc đang phun nọc vào lòng anh.
Anh cũng không hoàn toàn xác định, đây là cảm giác gì, nhưng cảm giác này rất khó chịu và chưa bao giờ xảy ra trong cuộc đời gần ba mươi năm của anh.
Bất kể như thế nào, Chung Tĩnh Ngôn, anh tuyệt đối sẽ không để cô trở lại bên cạnh người đàn ông khác, cho dù là một phút hay một giây cũng không được.
Anh chuyển mắt về phòng nghỉ phía sau giá sách, có lẽ bị âm thanh đập bàn vừa rồi dọa sợ, nên hai cô gái bên trong đồng thời giương mắt có chút hoảng sợ nhìn anh.
“Quý đổng, hình như cô Chung uống không ít rượu... Ăn ba phần kem, còn ầm ĩ đòi ăn nữa, tôi không dám cho cô ấy...” Thư ký La, hơn bốn mươi tuổi vô cùng giỏi giang đang nhẹ nhàng phủ tay lên lưng cô gái nhỏ.
Anh đi qua, cúi đầu nhìn xuống, mới phát hiện khuôn mặt nhỏ nhắn của cô gái hồng hồng, lông mày hồng hồng, ngay cả lỗ tai cũng hồng, lúc này nghiêng đầu nâng tay chỉ ảnh, “Chú, chú à, hức, chú tới rất đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-han/1534072/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.