Editor: Trần Thu Lệ
“Thử lễ phục thử áo lót, có lẽ người ta đã sắp kết hôn rồi.” Quý Thiếu Kiệt buông người trong lòng, lui ra một chút, thờ ơ nhìn cô gái, giơ tay chỉ vào hai người đang đi ra cửa, gằn từng tiếng nói: “Em dùng ánh mắt đó để nhìn thì có ích lợi gì? Còn muốn trở lại nhà họ Chung chịu kích thích sao?”
Nói xong lời này, anh mới cảm thấy bản thân mình toát mồ hôi, áo trong lành lạnh dán vào trên lưng, nếu cô cứ như vậy mà lao ra, nếu cô trở lại trong lòng người đàn ông khác, nếu cô rời đến khoảng cách mà ánh mắt anh không thể chạm đến......
Từ lúc Chung Chấn Thanh vào cửa đến khi anh ta rời đi, tất cả phản ứng của cô đều được anh để vào trong mắt, nếu không phải anh luôn ôm chặt cô, thì cô đã sớm chạy đi ra ngoài rồi.
Đứng xa ra một chút, anh dường như có chút sợ hãi mà nhìn cô. Anh cho rằng cô có thể nói gì đó, thậm chí là sẽ khóc oa oa lên, dù sao cô cũng là một cô gái nhỏ yếu ớt lại bốc đồng như vậy. Nếu thật sự khóc lên, anh nhất định cảm thấy vui vẻ.
Nhưng mà cô lại không nói gì cả. Thân thể nhỏ bé khẽ run, giống như cạn kiệt toàn bộ sức lực sau đó cơ bắp không thể tự điều khiển mà lay động, đôi mắt kia dường như cũng sắp muốn tan chảy như chocolate, lqd nhanh chóng phủ đầy một tầng hơi nước, xao động xao động, nhưng chẳng qua chỉ là im lặng nhìn anh, giống như quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-han/1534061/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.