Editor: Trần Thu Lệ
Hôm đó, lúc nhận được điện thoại của chủ nhiệm Lý phòng làm việc ba Chung Bang Lập, Lạc Lạc và Trịnh Hiểu Tuyên đang ở trong nhà xem đĩa.
Xem xong bộ phim ‘Sắc giới’ phiên bản không lượt bỏ, hai cô gái trẻ đều làm tổ trên sofa, thảo luận người này đầu quá đen, lông nách quá nồng, thổn thức vì cái đầu quá lùn, nếu không thì có thể chơi được kiểu 69 lại càng vui hơn.
Hiểu Tuyên là con gái một của giáo sư Trịnh đại học B, ba cô là giáo sư nghiên cứu kinh tế, mẹ là giáo sư nghiên cứu quốc học(nền học vấn quốc gia),mục tiêu của Hiểu Tuyên và lĩnh vực nghiên cứu của cha mẹ hoàn toàn khác nhau, theo như cô ấy nói sau này cô ấy dự định sẽ nghiên cứu tính chất của học vấn.
Lúc này, cô phun một hạt nho chính xác bay vào giỏ rác, vẻ mặt hả hê mà sâu lắng, “Người phụ nữ kia vừa lộ lông nách ra là mình đã biết, cô ta cũng chỉ có phẩm chất bình thường mà thôi.”
Lạc Lạc buồn cười, “Chẳng lẽ còn có hai loại phẩm chất bình thường hay sao?”
Hiểu Tuyên gật gù đắc ý khoe chữ, “Người xưa nói: Đàn ông mà không lông là đoạn tuyệt con cái, phụ nữ không lông quý như tiền. Cậu có biết vì sao những họa sĩ phương Tây khi vẽ tranh khỏa thân, toàn thân trên dưới của những người phụ nữ đó đều không có nửa cọng lông hay không? Vì không chỉ có tổ tiên Viêm Hoàng của chúng ta mà ngay cả toàn bộ người dân trên thế giới đều đã sớm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-han/1534042/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.