Editor: Trần Thu Lệ
Ngày hôm sau đi học, dĩ nhiên là đến trễ.
Lạc Lạc bước xuống xe anh cả Chung Chấn Thanh ở cổng trường học, cũng không kịp chào tạm biệt một tiếng, vội vàng chạy vào lớp.
“Chung Tĩnh Ngôn!” Âm thanh hung hăng hống hách vang lên.
Lạc Lạc nhíu mày, bước chân vẫn không ngừng, dửng dưng đi về phía lớp học.
“Chung Tĩnh Ngôn, vẫn còn chạy, cậu đứng lại cho tôi!” Cánh tay bị người nào đó giữ chặt
Lạc Lạc quay đầu lại, tức giận trừng mắt với Trần Quân Mặc, “Buông tay!”
Trần Quân Mặc đắc ý chỉ chỉ phù hiệu trực nhật trên cánh tay, “Lại bị tôi bắt được? Này, kí tên vào đây rồi chờ bị xử phạt viết kiểm điểm đi!”
Lạc Lạc dứt khoát đứng lại, hai tay chống hông, ngẩng cao cằm, khinh thường nhìn cậu ta, “Trần Quân Mặc, cậu thật là đủ nhàm chán! Cậu thích làm chân chó cho trường học vậy sao? Một ngày không tìm tôi kiếm chuyện cậu sẽ chết sao? Hay là do cậu thích bản cô nương đây?”
“Tôi thích cậu? Tôi sẽ thích cậu?” Trần Quân Mặc xuýt chút nữa nhảy dựng lên, giống như bị người ta sỉ nhục. “Chung Tĩnh Ngôn, cậu không soi gương à? Trong trường học này có biết bao nhiêu người đẹp chờ tôi coi trọng đấy...”
“Vậy thì tôi yên tâm rồi, cậu hãy mau xem trọng ai đó đi, đừng có suốt cả ngày làm phiền tôi khiến người khác chán ghét...” Lạc Lạc không đợi cậu ta nói hết lời, quay đầu bước đi.
“Cậu...” Trần Quân Mặc lại giữ chặt cánh tay cô, cả khuông mặt tức giận đỏ bừng, “Cậu... Cậu đi muộn, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-han/1534038/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.