-"Chaeyoung! Chaeyoung!" Lisa đuổi theo Chaeyoung nhưng bị Yeri níu chặt.
-"Lisa...đừng đi..." Yeri yếu đuối, nũng nịu cầu xin.
Chaeyoung thật sự không thể nghe nổi những lời ngọt ngào của hai người kia nữa, cô cố gắng đi thật nhanh...thật nhanh...
Nước mắt cũng theo bước chân của cô vội vàng rơi xuống, cô đi...lại đi...đến nhà lúc nào không hay.
À mà không phải, căn nhà này 5 năm trước là Lisa chuẩn bị cho Yeri, không phải của cô. Mà 5 năm sao cũng vẫn không phải của cô, vậy sao cô lại ở nơi này nhìn bọn họ hạnh phúc?
Lisa, em đưa tôi về đây là có ý gì? Tôi không hiểu, tại sao em đột nhiên từ bỏ cô ta để đến bên tôi, rồi lại cùng cô ta ở chung một chỗ?
Em chê tôi chưa đủ ngốc, nên cứ trêu đùa tôi mãi như thế sao?
-"Mẹ, mẹ sao vậy?" Lice thấy mặt mũi Chaeyoung lắm lem, đầu tóc rối bù xù, nhếch nhác đi vào nhà, nó liền kéo kéo váy cô hỏi.
"..." Chaeyoung cúi đầu nhìn Lice trắng trẻo, béo tròn đáng yêu nhưng nhìn nó thê ́nào vẫn là bản sau của Lisa.
Chaeyoung lại nhớ đến người đó, nhớ cảnh tượng Lisa và Yeri đứng cạnh nhau trong căn phòng ở khách sạn, thật xứng đôi.
Chaeyoung nhìn bản thân bây giờ còn khó coi hơn mấy bà thím ngoài chợ, vừa mang bụng to, vừa gây phiền phức khắp nơi...
-"Huhu..." Chaeyoung ngồi bệch xuống đất, ôm mặt khóc, khóc đến đau lòng.
-"Mẹ sao thế? Đừng làm Lice sợ mà..." Lice mếu máo.
-"Lice, mami con không thương mẹ, chúng ta...mami
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-cu/2603661/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.