"Tiểu thư, cô có biết đêm đó La tổng đưa Lice lên xe đã nói gì không?"
Chaeyoung lắc đầu, lúc đó Lisa vô cùng phẫn nộ, cho người giữ chặt cô còn mình thì xách Lice ra ngoài xe, còn Lisa có nói gì với Lice cô hoàn toàn không biết được.
"Trợ lý, xin anh hãy nói cho tôi biết thật ra chuyện gì đã xảy ra đi...tại sao? Tại sao cuối cùng tôi...tôi là người duy nhất vẫn không biết được chân tướng? Lisa em ấy...tôi...không biết, thật ra đã xảy ra chuyện gì sau lưng tôi nữa rồi..."
Chaeyoung cảm thấy mọi việc thật hỗn loạn, chân tướng đằng sau e là có một người vẫn luôn lặng lẽ bi thương.
Cô sợ cảm giác này, cảm giác lúc sự thật được phơi bày...giống như tâm tư sắp bị xé toạc vậy, đau đớn lan tràn mà chính cô biết hóa ra người trước giờ đau khổ nhất không phải bản thân mình, mà là người mình trước giờ vẫn hết mực yêu thương, thậm chí còn áp đặt tất cả tội lỗi và đau khổ mà mình phải chịu lên mình người đó.Đôi môi Chaeyoung run rẩy, nước mắt vô thức tràn ra.
-----------
Chaeyoung thẩn thờ ngồi bên cạnh giường bệnh của Lisa, Lisavẫn còn chưa tỉnh.
"Lisa...Lisa...." Chaeyoung cầm tay của Lisa áp lên má của mình, nước mắt lũ lượt rơi xuống.
Trợ lý cho cô một sự thật, cho cô một chân tướng cô không bao giờ nghĩ đến.
Đêm hôm đó, Lisa nói: "Lice, ta cho con một cơ hội, con cho ta một tháng. Một tháng sau, nếu chị ấy thật sự muốn rời đi, thì xem như đời này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-vo-cu/2603629/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.