Niên Nhược Nhược đi nhanh theo người hầu đến lầu hai đã nghe tiếng nóichuyện trong phòng, vừa vào cửa, Quan Thiên Lệ đã ở đó cùng Nhị lão giađang trò chuyện, thấy cô tiến vào họ lập tức ngừng lại.
“Nhị lão gia, cô cô.” Cô lễ phép đứng lại nói, trong lòng lại vô cùng bất an.
“Nhược Nhược a, con giải thích cho ta biết, việc ngày hôm qua A Nghiênđưa con đến Ủy ban làm gì?” Nhị lão gia đi thẳng vào vấn đề hỏi: “Cóphải muốn cùng con đăng ký kết hôn không?”
“Vâng.” Cô thành thật gật đầu.
Thấy cô trả lời như vậy, sắc mặt Nhị lão gia đột nhiên biến đổi, liếcnhìn Quan Thiên Lệ cũng đang hướng ánh mắt về phía ông, lại tiếp tụchỏi: “Vậy vì sao con lại bỏ chạy?”
“Con……” Cô muốn nói lại thôi, khó xử nắm chặt tay lại.
“Con không muốn cùng A Nghiên kết hôn sao?” Quan Thiên Lệ hiểu rõ vấn đề lên tiếng thay cô: “Con cảm thấy dù là gả cho A Nghiên vẫn là gả đếnQuan gia, áp lực đều quá lớn, đúng không?”
Đúng vậy, người nhà Quan Gia xem thường cô, mà A Nghiên…… Không yêu cô.
Nhị lão gia thấy thế thở dài: “Hai năm trước A Nghiên muốn cùng con đính hôn, ta không biết nó tính thế nào, nhưng ta thời điểm đó thật sự làchịu không được sự bức bách của nó đã đồng ý, nay vật đổi sao dời, cũngkhông cần thiết phải ở cùng một chỗ với con. Con nói đúng hay không?”
Phải nha…… Niên Nhược Nhược yên lặng lắng nghe, ngực tắc nghẹn khó chịumuốn chết, bọn họ muốn bảo cô đi sao? Trước đây không ai hỏi qua cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-tinh-nhan-tre-con/104951/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.