Chương 19: Toan tính của nhà họ Thừa bị phá sản Nụ cười trên mặt Lương thị cứng đờ lại, "Tay của Đại Tài là để cầm bút, hai ta đi là được rồi." "Được cái đầu bà!" Thừa Uông giận dữ quát lớn, "Ta đây làm cha còn đang tự mình ra đồng, nó dựa vào đâu mà được nằm dài trên giường lười biếng! Chúng ta chỉ có đúng một ngày, trong một ngày ấy có thêm một người làm việc thì có thể kiếm thêm mấy trăm văn tiền!" Bình thường Thừa Đại Tài không xuống đồng thì thôi, dù gì lão ta cũng còn ôm hy vọng con mình thi đỗ làm quan để nở mày nở mặt. Nhưng hôm nay thì khác, đó là mấy trăm văn tiền! Lão có đi làm quần quật cả tháng cũng chưa chắc kiếm được chừng ấy. Thừa Đại Tài đặt quyển sách rách đó xuống, chịu khó giúp một ngày thì có sao? Lương thị nghe đến mấy trăm văn tiền cũng thấy động lòng, nhưng vẫn thương con trai, bối rối nói: "Nhưng mà Thừa Tuyển Doãn đâu phải chỉ thu mua mỗi hôm nay..." "Con đàn bà ngu xuẩn này!" Thừa Uông hét lên, "Trên núi thì ớt với mè có hạn, hôm nay qua rồi thì mai bao nhiêu người cùng lên đó tranh, ngươi nghĩ chỉ hai người chúng ta thì hái được bao nhiêu?" "Ông nói đúng!" Lương thị quýnh lên, quay đầu chạy vào nhà, "Đại Tài! Mau dậy! Mau dậy đi!" Thừa Đại Tài bị đánh thức, mặt đầy khó chịu, nghe xong lời Lương thị thì trừng mắt đầy kinh hãi: "Nương! Người muốn con vì mấy trăm văn tiền mà đi làm cái loại việc nặng nhọc bẩn thỉu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-tieu-phu-lang-ngoan-ngoan/4848156/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.