Chương 10: Thuê người Ngưu thẩm siết chặt tiền trong tay, vỗ đùi đánh đét một cái, "Không được! Dù gì chúng ta cũng không thể nhận số tiền này!" Vừa nói bà vừa đi ra ngoài, chưa đến cổng nhà tranh thì đã thấy Ngưu Tử hấp tấp chạy tới, "Nương! Có chuyện rồi!" Sắc mặt Ngưu thẩm lập tức thay đổi, "Con bị thương à?" "Không phải con," Ngưu Tử vội nói, "Mộc Trắc gặp phải heo rừng trên núi, lý chính gọi tụi con lên núi cứu người, con tới báo nương một tiếng." Mặt Ngưu thẩm lập tức tái mét. Ngưu đại bá lập tức vác lấy cuốc, "Ta cũng đi!" "Con đi, bá cứ nghỉ đi." Thừa Tuyển Doãn từ trong sân nhà bước ra, nói với Ngưu Tử: "Tôi đi cùng cậu." Hắn lại quay sang nhìn Ngưu thẩm, "Phiền thẩm trông hộ Đường ca nhi một lúc." Ngưu thẩm gật đầu theo phản xạ. Chờ Thừa Tuyển Doãn và Ngưu Tử đi xa rồi bà mới cảm thán: "Tên Thừa Nhị này đúng là cưng chiều Đường ca nhi như con vậy." - Dưới chân núi, Mục thị ngồi bệt xuống đất mà gào khóc om sòm. "Hu hu hu! Trắc nhi mệnh khổ của ta ơi! Tất cả là do lũ súc sinh nhà họ Thừa kia! Nếu con có mệnh hệ gì, cả nhà ta biết sống sao đây!" Vân ca nhi ngồi bên cạnh vừa khóc vừa lau nước mắt, dân làng bàn tán xôn xao. "Chuyện này còn liên quan đến nhà họ Thừa nữa hả?" "Cậu còn không biết à? Là Thừa Đại Tài nhà họ Thừa bảo Mộc Trắc dẫn cậu ta vào núi, kết quả là chỉ có mình Đại Tài quay về. Mục thị không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-tieu-phu-lang-ngoan-ngoan/4848147/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.