“Tư quân vị cố cứu thì xuân, lục y thải hề hoàn đoạn tràng - -“
“Bất quy bất quy, nhất biệt thiên lý nan tư lượng - -“
Tiếng vó ngựa vội vã, tiếng động bất ngờ dọa chim trong núi sợ bay đi, ba bốn người trên đường nhỏ, Sở Thiên Tề mặc đồ đen, ánh mắt lạnh lùng cưỡi ngựa đi nhanh, sau lưng hắn là mười mấy người cũng mặc đồ đen đi theo, ngoài ra còn một chiếc xe ngựa nhỏ màu xanh đi cuối cùng đội ngũ.
Đường núi tuy hẹp nhưng vừa vặn cho một chiếc xe ngựa chạy qua, một bên là núi, một bên là vực sâu không đáy, đường xá nguy hiểm như vậy đã sớm khiến chiếc xe ngựa không chịu nổi, người bên trong càng sợ hãi.
Nhưng người ngồi bên trong xe lúc này, chưa từng biểu hiện mệt mỏi, nàng ngồi nghiêm trang, đôi mắt âm trầm nhìn vách núi bên ngoài xe ngựa, trong miệng ngâm nga ca dao.
Ánh mắt Chiêu Ngọc lờ mờ nhìn Cố Tú Cẩm một cái, không biết nên nói cái gì.
Cố Tú Cầm là người đầu tiên bị đưa ra khỏi Sở phủ, điều này cũng đủ để biết nàng ta không phải không có một chút phân lượng gì với Sở Thiên Tề, Chiêu Ngọc nàng vốn là nữ tử phong trần, không người thân không nhà cửa, cùng nam nhân gặp một lần liền đi theo, nhưng mà Cố Tú Cầm lại khác, nàng ta còn có phụ mẫu thân tộc.
“Biệt ly biệt ly, thiên sơn vạn trượng hương âm khởi, bất quy bất quy, phong yên mạc mạc vô tòng thân - -“
Tiếng hát vọng khắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-thu-phi-am-doc/2453240/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.