Editor: Quỳnh ỉn
“Khinh Khinh --”
Một tiếng gọi này khiến Sở Vân Khinh giật mình, nàng giương mắt, nhìn người đang nhíu mày trước mặt, trong nháy mắt tiếp theo, một đạo kình phong mạnh mẽ đánh thẳng vào cổ tay hồng y nam tử.
A một tiếng thét kinh hãi, hồng y nam tử vội vàng bỏ tay Sở Vân Khinh ra, chỉ thấy hắn kêu ôi một tiếng, ôm lấy cổ tay trái của mình không ngừng nhảy tại chỗ: “Tiêu Triệt, ngươi muốn phế tay của ta sao?!”
Lúc này trên đất một chiếc đũa trúc đang nằm ở đó, là Tiêu Triệt quan tâm tới tay người nào đó không biết quy củ.
Sở Vân Khinh vừa vào cửa liền nhìn thấy Tiêu Triệt ngồi ở trước cửa sổ, hắn một thân áo bào màu đen, sắc mặt có chút tái nhợt, xem ra là vết thương còn chưa tốt lên.
“Nếu có lần nữa, sẽ phế thật!”
Tiêu Triệt nặng nề nói ra một câu, nhìn Sở Vân Khinh rồi lại nhìn chỗ ngồi bên cạnh mình, Sở vân Khinh cũng không nhìn hồng y nam tử đang giận đến nghiến răng nghiến lợi, khéo miệng cong lên đi tới chỗ đó ngồi xuống.
“Sao hai người lại ở đây?”
Hồng y nam tử ngồi xuống bên cạnh Tiêu Triệt, trong miệng còn đang lẩm bẩm gì đó, lúc này nghe thấy Sở Vân Khinh hỏi như vậy, ánh mắt liền sáng lên: “Bởi vì biết Vân Khinh ở chỗ này, ta liền đi qua gặp ngươi!”
Ánh mắt Tiêu Triệt cực kỳ tối tăm, liếc mắt nhìn người bên cạnh một cái: “Hiện giờ, tam quốc đều đến đây, lợi hại trong đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-thu-phi-am-doc/2453196/chuong-75-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.