Màn đêm dần buống xuống, sau khi Sở Vân Khinh đi theo Tiêu Chiến trở về cung Càn Đức, vẫn đứng hầu ở một bên giống như xưa, từ khi trở về Tiêu Chiến liền nhíu mày, moojy mình đứng ở cạnh cửa sổ nhìn đền cung đình từ từ sáng lên, trầm mặc không nói.
Thật lâu sau, đèn đuốc trong điện lung lay, mắt Sở Vân Khinh nhìn đến, không biết từ khi nào, ánh nến trong điện đã tối sầm, nàng nhẹ nhàng đi qua, lấy chụp đèn kéo bấc đèn lên một sáng, bên trong liền sáng sủa hơn.
“Giờ nào rồi?”
Cuối cùng Tiêu Chiến cũng nói chuyện, vừa mở miệng liền hỏi canh giờ, trong lòng Sở Vân Khinh khẽ động, thì ra là hắn đang đợi, nàng nhìn thời gian chậm chạp trôi qua, khẽ mở miệng: “Giờ Tuất hai khắc ạ.”
Tiêu Chiến nghe vậy thở dài một hơi, xoay người đi về ngoài điện, nhìn bóng dáng Tiêu Chiến đi ra khỏi cung Càn Đức, con ngươi Sở Vân Khinh trầm xuống, Tiêu Chiến nói, tối nay muốn gặp hắn ở điện Cần Chính, Tiêu Chiến muốn nói gì đây?
Những nghi vấn này cứ quanh quẩn ở trong lòng nàng, Sở Vân Khinh cảm thấy ngay cả hô hấp của mình cũng nặng nề hơn rồi.
Phúc Hải trở về từ cung Tử Ngọc, vừa nhìn thấy nàng vẫn còn ở chỗ này, không khỏi có chút kinh ngạc: “Canh giờ đã muộn, Quận chúa có thể hồi điện Cẩm Tú nghỉ ngơi rồi.”
Sở Vân Khinh sửng sốt, lắc đầu: “Công công đừng để ý đến ta, buổi tối Hoàng thượng chưa có uống thuốc, ta có chút lo lắng, chờ người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-thu-phi-am-doc/2453174/chuong-72-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.