Sở Vân Khinh thấy Tiêu Chiến từ từ tỉnh lại liền cung kính lui sang một bên, đôi mắt Ngụy Trinh Nhiên hàm chứa nước mắt vui mừng, “Hoàng nhi, cảm thấy thế nào?”
Trong vòng hai ngày nay Tiêu Chiến đều ở trạng thái nửa tỉnh nửa mê, thỉnh thoảng có tình lại nhưng thần trí có chút mơ hồ, trong cung nhanh chóng lan truyền rất nhiều lời đồn đại nhảm nhí.
Lúc này sắc mặt của hắn vẫn tái nhợt như cũ, vậy mà đôi mắt lại khác với mấy ngày trước, vẻ mặt mơ hồ không rõ lúc trước, giờ phút này ánh mắt của hắn thâm trầm sâu thẳm, lại có chút sắc bén, đó là sự khôn khóe của bậc Đế vương.
“Mẫu hậu.”
Tiêu Chiến đảo mắt nhìn mấy người đứng trong nội thất, Ngụy Trinh Nhiên, Ngụy Sơ Cận, lại có vài nô tỳ bình thường, lúc nhìn thấy Sở Vân Khinh đứng một bên, đôi mắt không thể không ngừng lại xem xét.
Lúc này Ngụy Trinh Nhiên ở gần Hoàng đế nhấy, liền biết ý tứ của hắn, nàng vẫy tay, “Nha đầu, ngươi qua đây để cho Hoàng đế nhìn một chút, tuy hắn hạ chỉ phong thưởng cho ngươi, nhưng vẫn chưa từng gặp qua ngươi.”
Lời này vừa nói xong, mắt Tiêu Chiến liền hiện lên một chút sáng tỏ, hắn cẩn thận đánh giá Sở Vân Khinh, thấy nàng mang mạng che mặt, ánh mắt không khỏi trầm xuống.
Sở Vân Khinh vâng lời tiêu sái bước đến, mấy ngày nay tinh thần của Tiêu Chiến mơ hồ, chỉ sợ cũng không nhớ được là nàng đã châm cứu chữa bệnh, “Thần nữ Sở Vân Khinh bái kiến Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-thu-phi-am-doc/2453141/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.