“Đừng động vào tôi!” Đột nhiên Thư Loan hất mạnh tay Tưởng Hạo ra, tàn bạo mà trừng mắt nhìn Tưởng Hạo.
Tưởng Hạo sững sờ.
Tâm trạng của Thư Loan anh là người hiểu rõ nhất, gần như chỉ cần nhìn một ánh mắt liền biết trong lòng Thư Loan đang suy nghĩ gì. Bởi vậy vào lúc này cũng nhìn ra rồi, Thư Loan không phải cố ý giở tính trẻ con muốn quát anh như trước đây, hoặc là nói một đằng làm một nẻo để kéo sự chú ý của anh, lần này, là thật sự chống cự anh.
Tưởng Hạo đè xuống sự hoảng loạn trong lòng, cười nói: ” Loan Loan làm sao vậy?”
Thư Loan cầm lọ thuốc trong tay thật chặt, khóc đến mức thở không ra hơi.
“Anh gạt tôi…”
Tưởng Hạo cũng nhìn thấy vật khiến Thư Loan sụp đổ, thầm nghĩ không ổn rồi.
Trước kia bởi vì liên quan đến nội dung bộ phim nên tinh thần Thư Loan trở nên hoảng loạn, hơn nữa cho tới tận bây giờ cậu vẫn luôn bị triệu chứng này quấy nhiễu, vì lẽ đó Tưởng Hạo quyết định thật nhanh, lấy thuốc ở chỗ Tạ Y, vốn dĩ vẫn thả vào trong nước uống của Thư Loan, nhưng bây giờ sơ sẩy một cái là bị Thư Loan phát hiện.
“Anh gạt tôi… Anh đã nói, tôi, cùng, những người khác không giống nhau…” Thư Loan cắn môi dưới cố gắng không khóc thành tiếng.
Thư Loan vẫn cảm thấy mình không phải kiểu người không phải yếu đuối và có trái tim thủy tinh, nhưng từ khi gặp gỡ Tưởng Hạo, càng ngày càng không khống chế được chính mình.
Tại sao có thuốc…
Tại sao, có đúng là Tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-theo-sach-giao-khoa/1312332/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.