*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lòng hiếu kỳ hại chết một con mèo.
Thư Loan quên đã mất đạo lý này, vì lẽ đó cậu thử đọc nội dung trong đó. Vừa đọc, cậu lập tức cảm thấy có âm thanh “Kẽo kẹt ” — Cánh cửa lớn của một thế giới mới được mở ra.
Chương 1: Bối cảnh là khi Quốc chủ của Kim Long quốc — Hoàng Phủ Hạo thành công đánh hạ một tòa thành trì…
[ Bệ hạ! Đây chính là Vương tử Tô Mị Loan bị bắt làm tù binh! ]
Binh sĩ áp giải một nam nhân có bộ dạng quần áo xốc xệch tiến vào.
Hoàng Phủ Hạo ngồi trên long ỷ, dáng người uy vũ, cơ bắp cuồn cuộn.
[Ồ] Hoàng Phủ Hạo mỉm cười khí phách.
[Tù binh của ta, hãy ngẩng đầu lên. ]
Tô Mị Loan ngẩng mặt một cách kiêu ngạo.
Thời khắc Tô Mị Loan ngẩng đầu, tất cả binh lính ở trong điện đều bị chấn kinh.
Oh!
Là một người thật sự rất đẹp!
Băng cơ ngọc cốt(*), nhẵn mịn như tơ lụa!
Khuôn mặt trắng hồng tinh tế, thanh tú như hoa sen hé nở trên mặt nước!
Nghiêng nước nghiêng thành, hoa nhường nguyệt thẹn!
Mắt sáng răng trắng, thanh diễm thoát tục!
(*)Băng cơ ngọc cốt: Thanh tao thoát tục
Hoàng Phủ Hạo đứng dậy, thanh âm run rẩy.
[ Ồ… Ta có thể bắt được ngươi làm tù binh, nhưng ngươi lại có khả năng bắt được trái tim ta làm tù binh! ]
Nhưng mà Tô Mị Loan là một người kiêu ngạo, chỉ thấy hắn ngẩng đầu, nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-theo-sach-giao-khoa/1312309/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.