Giang Diệu hơi dừng việc ăn vịt nướng, mím mím miệng nhỏ bóng loáng, hướng về phía Lục Lưu nói: "Hình như bên ngoài có ai đó."
Kỳ thực Giang Diệu đã ngờ ngợ nghe được một ít tiêng vang, cộng thêm những lời Lục Lưu nói với nàng hôm qua, liền biết vì Lục Lưu không chịu cứu Tống nhị gia nên vị Tống lão thái thái này, sợ là bây giờ muốn tìm tới cửa. Giang Diệu vốn không thích Tống lão thái thái, hiện nay nhìn thấy gương mặt của bà, càng cảm thấy đáng ghét hơn nữa. Lập tức nói, "Hình như là giọng nói của Tống lão thái thái, Lục Lưu, chúng ta..."
Lục Lưu giống như là không có chuyện gì xảy ra tiếp tục cuốn thịt vịt thật kỹ, nói: "Nàng không cần phải để ý đến những chuyện này." hắn sợ thê tử hiểu lầm mình đang tức giận, lại nói, "... Dưỡng thai cho tốt, đừng quan tâm tới những chuyện linh tinh."
Giang Diệu theo bản năng vuốt ve bụng mình.
Đương nhiên nàng biết Lục Lưu chỉ muốn tốt cho nàng, nhưng nàng chỉ lo vị Tống lão thái thái quá đáng này, sẽ vì Nhị gia của Tống gia làm ra chuyện gì không kiểm soát được. Theo nàng được biết, vị Tống lão thái thái, sủng ái nhất chính là tiểu nữ nhi Tống Vân Dao, tiếp theo đó chính là tiểu nhi tử Tống nhị gia. Mấy năm nay Tống Vân Dao không còn nữa, Tống lão thái thái mới hi vọng Tống nhị gia sống thật tốt, bèn đặc biệt quan tâm yêu thương hơn, nên mới nuôi Tống nhị gia như công tử bột trắng trợn không biết kiêng dè ai. Nếu thật sự muốn trách tội, kết cục của Tống nhị gia hoàn toàn do một tay Tống lão thái thái tạo thành.
Giang Diệu chưa tiếp xúc với vị Nhị gia Tống gia, nhưng nhìn nữ nhi mà Tống lão thái thái yêu thương, chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-the-tu-bao-boi/2583232/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.