Lục Lưu đúng lúcđi vào, thấychủ tớ hai người đang ở trong phòng đang tán gẫu rất vui vẻ, cũng đi tới, nhìn gò má ửng đỏ của thê tử, khuôn mặt ôn hòa hỏi: “đang nói chuyện gì?”
Giang Diệu ngước mặt đánh giá hắn một chút, chỉ cảm thấy Lục Lưu có bộ dáng vô cùng tinh xảo. Đẹp như vậy, khi còn bé xác thực là một bé trai phấn nộn. Bé trai bướng bỉnh chút cũng cũng bình thường.
Trong lòng nàng ghi nhớ lần tới có thể cùng Lục Lưu sinh một cậu bé mập tròn như quả đào, nhưng chuyện như vậy, nàng có nên trực tiếp với hắn không nhỉ?
Giang Diệu ăn một quả vải, trong lòng âm thầm vui mừng khát khao, nhưng ngoài mặt lại giả vờ lạnh nhạt nói: “Cũng chỉ là vài ba việc vặt thôi, không có gì quan trọng…”
Nếu là như vậy, Lục Lưu cũng không hỏi nhiều. Chỉ là buổi tối hôm đó, Giang Diệu liền tới nguyệt sự.
Phu thê các gia đình giàu có, không có thê tử nào khi nguyệt đến còn cùng phu quân chung phòng. Lúc này, nếu như phu quân có yêu cầu, sẽ do thiếp thất hoặc nha hoàn thông phòng hầu hạ. Nhưng hai người bọn họ có tình huống đặc thù, hai người quấn quýt nhau ở trong Ngọc Bàn viện, mặt khác Lục Lưu vẫn chưa an bài một gian phòng khác cho Giang Diệu.
Buổi tối Giang Diệu dọn dẹp sạch sẽ xong đi ra từ tịnh thất, nhìn Lục Lưu ngồi ở mép giường, gò má hơi đỏ một chút, liền nhỏ giọng đề nghị: “Hay là mấy ngày sắp tới chúng ta tách ra ngủ nha?” Tư thế nàng ngủ rất xấu, hơn nữa mấy ngày nay, nàng lại thích ôm hắn ngủ, nếu chẳng may... Nếu chẳng may dính vào trên người hắn sẽ không tốt. Dù sao mấy loại chuyện này nam nhân rất sợ mình sẽ bị xúi quẩy.
Lục Lưu chỉ cần một tay đã có thể kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-the-tu-bao-boi/2583200/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.