Giang Diệu nhìn Tương Nguyên Tự qua màn sương trên sườn núi, lại nhìn Lương Thanh Huyên và Tiết Kim Nguyệt cùng bước xuống xe ngựa, liền dịu dàng nở nụ cười đi tới, sau đó lại thấy ở phía sau hai người, còn có một tiểu cô nương khoác áo choàng màu xanh lục thêu hoa sen. Tiểu cô nương kia và Lương Thanh Huyên vừa nói vừa cười, quan hệ cực kỳ thân mật.
Hai gò má Tiết Kim Nguyệt có vẻ hồng nhuận, trên khuôn mặt nhỏ nhắn không còn oan ức như ngày hôm đó Giang Diệu nhìn thấy, hiển nhiên mấy ngày nay, được Giang Thừa Hứa chăm sóc vô cùng tốt. Giang Diệu nhìn mặt nàng ấy tròn thêm một vòng, trêu ghẹo nói: “Mới mấy ngày không gặp, mà đãmập như vậy?” nói xong bóp bóp mặt của Tiết Kim Nguyệt, “Nhìn thử đi, không ngờ đã có hai cằm rồi?”
Có sao? Tiết Kim Nguyệt không thể nhìn mặt mình được, nên bây giờ vừa nghe Giang Diệu nói như vậy, liền vội vã cuống cuồng sờ sờ mặt mình. Quả thật cơ thể nhỏ bé này của nàng bị nuôi đến trắng trẻo mập mạp, nhưng rõ ràng bụng nàng đâu có mập, mà nơi khác lại bắt đầu to lên. Tiết Kim Nguyệt âmthầm ảo não, nhưng chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời phu quân, nàng toàn bị ép ăn những đồ bổ dưỡng, bảo sao lại không mập nhanh như vậy.
Chào hỏi với Tiết Kim Nguyệt xong, Giang Diệu mới mỉm cười nhìn Tam tẩu Lương Thanh Huyên trước mặt, “Tam tẩu.” Lại nhìn Đường anh đứng bên cạnh Lương Thanh Huyên, “Đường tỷ tỷ.”
Đường anh không có cơ hội gặp mặt Giang Diệu từ ngày nàng trở thành Tuyên Vương phi, giờ khắc này thấy Giang Diệu ăn mặc một thân lĩnh như ý thêu vân văn sam màu đỏ nhạt, quần bằng đoạn Thiểm Châu màu trắng bạc, chân mang giầy sợi vàng thêu hoa sen cẩm tú song sắc phù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-the-tu-bao-boi/2583191/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.