Edit: Ngân Phương
Ăn xong cơm trưa, Kiều Thị gọi Giang Thừa Hứa vào, trầm mặt nói: "Con với Kim Nguyệt có chuyện gì?"
Giang Thừa Hứa mặc một bộ cẩm bào màu xanh ngọc, phong thái tuấn lãng, khí chất lạnh nhạt. Dù y đối với người bên ngoài lạnh nhạt như thế nào, nhưng ở trước mặt Kiều Thị, từ nhỏ đến lớn lại rất nghe lời. Giang Thừa Hứa khẽ mím môi mỏng, nhàn nhạt đáp: "không có chuyện gì."
Nháo đến dáng vẻ như thế này còn bảo không có chuyện gì? Kiều Thị giận không chỗ phát tiết, nhưng giữa con dâu và nhi tử, bà cũng thiên vị nhi tử nhiều hơn. Nhưng nghĩ đến tính tình của con dâu, Kiều Thị liền ngữ trọng tâm trường (nói thẳng vào điểm chính với ngữ khí nặng nề) nói: "Lúc trước con luôn mồm nói muốn thành thân với Kim Nguyệt, nay thành thân mới nửa năm, con nói con —— thật ra Kiều Thị cũng hiểu, tính tình Kim Nguyệt vốn không thích hợp với nhi tử, tuy một người hoạt bát, một người ít nói, cố gắng có thể bổ sung cho nhau, nhưng hài tử kia lại quá ngốc nghếch. Hai người này, mộtngười không nói, một người không đoán được, trải qua ngày tháng lâu dài, chắc chắn sẽ phát sinh mâu thuẫn.
Giang Thừa Hứa vừa nghe, cau mày, nói: "Mẫu thân, nhi tử chưa bao giờ hối hận vì đã cưới Kim Nguyệt."
Kiều Thị nói: "Vậy bây giờ thì sao? Con nhìn xem, bây giờ chuyện này như thế nào? Hôm nay là ngày muội muội con lại mặt, con xưa nay thương yêu Diệu Diệu, cũng nên hiểu rõ, nếu con với Kim Nguyệt có thêm mâu thuẫn, không phải sẽ làm muội muội con lo lắng cho Kim Nguyệt sao? Con từ nhỏ đã là người hiểu chuyện nhất, cũng thông minh nhất, có một số việc không cần mẫu thân phải nói, chỉ là —— Kim Nguyệt đến cùng vẫn là cô nương, con là một đại nam nhân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-the-tu-bao-boi/2583181/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.