Rất nhanh đã tới ngày đưa sính lễ.
Lúc trước Tuyên Vương đến Trấn Quốc Công phủ cầu hôn, dĩ nhiên đã kinh động toàn bộ Vọng Thành, lúc hôn sự này thành, cũng không ngoài dự liệu của mọi người. Chỉ là hôm nay sính lễ của Tuyên Vương phủ mênh mông cuồn cuộn đi tới Trấn Quốc Công phủ, thanh thế này khiến người ta phải tặc lưỡi. Mà Trấn Quốc Công phủ vốn là phú hào củaVọng Thành, bây giờ con gái duy nhất gả làm vợ Tuyên Vương, địa vị tự nhiên nâng lên một bậc. Phúc phận như vậy, người bên ngoài chỉ có thể ước ao.
Kiều Thị nhìn từng hòm từng hòm sính lễ được đưa vào cửa, mặt tràn đầy tâm tình vui thích, thầm nghĩ con rể này quả thực có thành ý.
Giang Diệu đời trước cũng đã trải qua việc này. Nhưng khi đó nàng cùng Lục Hành Chu định thân, trong lòng nàng cũng không có cảm giác vui sướng của cô nương gia muốn xuất giá. Khi đó nàng còn bệnh, kỳ thực là không muốn gả cho ai, đỡ phải liên lụy người t, nhưng nàng biết cha mẹ lo lắng —— cha mẹ hi vọng nàng gả cho người đàng hoàng, an ổn sinh sống, hơn nữa cô nương gia tóm lại là phải lập gia đình.
Nhưng hiện nay không giống thế, nàng cùng người mình thích định thân đây.
Hôm nay cũng coi như là ngày Giang Diệu trưởng thành. Nàng cố ý mặc bộ váy màu hồng lựu thêu hoa mẫu đơn, trên gương mặt mềm mại xinh đẹp, hai bên má tròn tròn có chút trẻ con, cũng đã có phong vận của thiếu nữ mới biết yêu.
Giang Diệu đỏ mặt, ngoan ngoãn đứng bên người mẫu thân.
Thích thị cũng cảm thấy mừng cho cháu gái, cười cười nói: "Đúng là vương phủ, thật khí thế. Diệu Diệu của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-the-tu-bao-boi/2583128/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.