Lương Thanh Huyên chỉ bị một vết thương nhỏ ở chân, ngoài ra không có gì nghiêm trọng, chỉ cần tĩnh dưỡng vài ngày là được.
Nhưng Giang Thừa Ngạn thì không được tốt như vậy. Lúc đó y gắt gao che chở Lương Thanh Huyên trong ngực, ngã xuống đất thì sau gáy và cánh tay bị đập vào đá, chảy thật nhiều máu. Nhưng dù là bị thương, y vẫn là nhịn đau ôm Lương Thanh Huyên đến y quán.
Giang Thừa Ngạn bị thương, tất nhiên không thể tiếp tục tham gia thi đấu. Có điều coi như không còn Giang Thừa Ngạn, Tung Sơn thư viện vẫn lại một lần nữa đứng đầu.
Trong Tung Sơn thư viện có y quán, sau khi Giang Thừa Ngạn và Lương Thanh Huyên được xử lý vết thương, thì được đưa về phủ. Gang Diệu cũng theo Giang Thừa Ngạn về phủ, Kiều thị vừa nghe tin nhi tử bị thương thì sợ đến mặt mày tái nhợt, vội vàng sai người đi mời đại phu. Kiều thị và mẫu thân Lương Thanh Huyên trước nay không hợp, hai nhà cực ít đi lại, nhưng nói thật, ấn tượng Kiều thị đối với Lương Thanh Huyên cũng không tệ lắm. Lương Thanh Huyên suýt chút nữa có chuyện, nhi tử bà thấy việc nghĩa hăng hái làm là đúng. Chỉ là không màng tính mạng mà cứu người như vậy, tất nhiên không tránh được thân thể đụng chạm, hơn nữa hôm nay có nhiều người nhìn thấy, tóm lại là ảnh hưởng đến khuê danh của Lương Thanh Huyên.
Kiều thị ngồi ở một bên giường của Giang Thừa Ngạn, suy nghĩ một lúc, mới nói: “Ngạn nhi, con nói thậtcho mẹ biết, có phải là con vừa ý Huyên biểu muội của con không?”
Nghe thấy mẫu thân hỏi trực tiếp như vậy, khiến cho mặt của Giang Diệu đứng nên cạnh ngẩn ra.
Nàng ngước mắt lên nhìn, chỉ thấy gương mặt tuấn tú của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-the-tu-bao-boi/2583090/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.