Giang Diệu hít sâu một hơi, trong mũi của nàng toàn là hơi thở mát lạnh hòa quyện với mùi rượu của nam nhân.
Người nàng cứng ngắc dựa vào thân cây sau lưng, tiếng giò vù vù và tiếng lá cây rơi rụng, khi các chiếc lá cây rơi xuống, một vài chiếc phớt qua mặt nàng, ngưa ngứa. Lúc này, Giang Diệu mới nhận ra những gì mình nên làm. một tay nàng bị hắn giữ chặt, giãy giụa không ra, nàng chỉ có thể dùng tay kia đẩy lồng ngực hắn, đáng tiếc lồng ngực nam nhân này vừa cứng như đá vừa nóng phỏng tay. Nàng ra sức đẩy mấy cái, nhưng lại phát hiện người nọ vẫn lù lù bất động như một ngọn núi lớn.
Hình như Trần Ngưng Kiều bị rơi xuống nước đã được người ta cứu lên, bởi vì nàng nghe được tiếng bước chân của Bảo Cân và Bảo Lục ở bên ngoài, cộng với tiếng gọi sốt ruột tìm nàng ầm ĩ.
Nha hoàn của nàng đang đứng trước bụi cây, lo lắng tìm nàng, mà nàng lại bị một nam nhân đè lên thân cây, tùy ý để hắn hôn môi.
... Loại cảm giác này, xấu hổ không chịu nổi.
Giang Diệu lại dùng sức đẩy thêm vài cái.
Lúc này, Lục Lưu mới rút tay về.
hắn hơi ngẩng đầu nhìn gương mặt nhỏ nhắn đỏ như son của tiểu cô nương, hắn mới cảm thấy hành động của hắn không thỏa đáng đến mức nào.
Lục Lưu cảm thấy, hôm nay mình đã uống hơi nhiều rồi.
Thấy nàng ngẩng đầu dùng đôi mắt ngân ngấn nước mình mình, Lục Lưu vô thức đưa tay, nhẹ nhàng che mắt nàng lại, giọng nói khàn khàn: “... Đừng dùng ánh mắt đó nhìn bản vương.”
Mặt Giang Diệu như bị phỏng. rõ ràng là hắn xúc phạm nàng mà còn có thái độ như vậy. Có điều, nàng không phải loại cô nương hễ uất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-the-tu-bao-boi/2583063/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.