Editor: Biuti
Lục Lưu vỗ vỗ đầu con hươu, hắn hơi ngẩng đầu lên, thấy khuôn mặt tròn trĩnh của tiểu cô nương cách đó không xa. Đôi mắt của nàng hiện lên vài tia kinh ngạc, một đôi to lấp lánh trong suốt, nhìn hắn vài lần, sau đó lập tức cúi đầu xuống, vẻ mặt có chút khẩn trương.
Giang Diệu quỳ gối hành lễ, mở miệng nói: "Tiểu nữ thỉnh an Vương gia."
Theo lẽ thường tình, Lục Lưu có quan hệ rất tốt với trưởng công chúa, đến thôn trang của nàng cũng không phải chuyện gì lạ lắm, nhưng hôm nay Vệ Bảo Linh lại mượn Minh Tú Sơn Trang của nàng, trong sân đều là tiểu cô nương xinh xắn đáng yêu đã đến tuổi cập kê, Lục Lưu lại là một nam nhân như thế, xuất hiện ở chỗ này có chút không thích hợp. Cặp lông mày lá liễu của Giang Diệu cau lại, nghĩ đến vừa rồi mình không nên tiến vào, chỉ nhìn một cái, lần này còn bị người ta tóm gọn, thực sự là mất mặt.
Bảo Cân cùng Bảo Lục không quen biết vị Tuyên Vương Lục Lưu này, nhưng hiện tại nghe tiểu thư nhà mình xưng hô như thế, lại thấy khí chất bên ngoài của vị nam nhân trước mặt, tất nhiên cũng không khó đoán ra là vị Vương gia nào. Hơn nữa hắn lại có thể tùy ý ra vào thôn trang của trưởng công chúa, ngoại trừ Tuyên Vương, thì còn người nào khác?
Bảo Lục tự trách không ngớt, nếu vừa rồi không phải nàng quá mức hiếu kỳ, làm sao đụng tới vị đại thần này?
"không cần đa lễ." Môi mỏng của Lục Lưu khẽ mở, biểu tình trên khuôn mặt tuấn mỹ oai nghiêm mang theo vẻ lạnh nhạt. hắn vươn tay vuốt nhẹ đầu con hươu, nói với Giang Diệu, "... Thích con hươu này?"
Hả?
Giang Diệu ngẩng đầu lên, ánh mắt rơi vào tay nam nhân đang ở trên thân hươu, thành thật gật đầu: "Con hươu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-the-tu-bao-boi/2583040/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.