03
Nửa tháng trôi qua như thế, mỗi ngày Tống Kỳ đều đến phụ đạo cho tôi rất đúng giờ, hoàn toàn trị được căn bệnh ngủ muộn dậy muộn của tôi. Chuyện này khiến bố tôi mừng lắm.
Cuối cùng thì, có một lần Tống Kỳ đến nhà tôi song lại quên mang tài liệu, cậu ấy thở dài, hỏi tôi phải làm sao.
“Hay là bọn mình giải trí đi.” Tôi thăm dò
Không ngờ rằng Tống Kỳ vậy mà lại vui vẻ đồng ý.
Nhưng… tôi đoán sai rồi. Cậu ấy dẫn tôi đến thư viện
“Giải trí? Cái này gọi là giải trí á hả?” Tôi đứng trước cửa thư viện, ngây ngốc nhìn.
“Mình thấy hình như cậu rất có hứng thú với văn học, cái này không tính là giải trí hay sao?”
Tống Kỳ xoa xoa gáy
“.......” Được được được, vào một lúc cũng được.
Càng trùng hợp là, chúng tôi gặp bạn cùng lớp của cậu ấy tại nơi này. Bọn họ vây quanh nhìn tôi đánh giá.
“Tống Kỳ, đây là ai?” Một bạn nam trong số đó hỏi
Tôi trộm nhìn cậu, nói thật lòng, tôi rất mong chờ câu trả lời của cậu ấy, đây có lẽ cũng là cơ hội để tôi kết thúc quãng thời gian yêu thầm này.
“Một người bạn.” Tống Kỳ cười
Nói không thất vọng là giả, tôi thu hồi tầm mắt, chuyển hướng sang đám bạn của cậu.
Khi tầm mắt vừa rơi xuống một bạn nữ, tôi có thể nhìn ra, mặt cậu ta biến sắc.
Eii~ Cậu ta cũng thích Tống Kỳ a~
Quả thật, cậu được quá nhiều người yêu thích.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-te-te-ninh/2665013/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.