Bạn mới mà Đường Tử Hoa nói tự nhiên là Kiều Hồng Diệp.
Hà Gia Tư sau ngày cứu người liền đem hành động vĩ đại của mình khoe khoang với Đường Tử Hoa một phen, dĩ nhiên, nói gần nói xa đều mô tả Kiều Hồng Diệp vô cùng thê thảm.
"Cậu ấy á. . . . . ." Hà Gia Tư cong cong môi: "Nhưng người ta càng muốn ngồi chung một chỗ với anh Tử Hoa, trước kia tiểu Diệp học ở trường này, nhất định có thể tìm được bạn ngồi cùng bàn thích hợp."
Nghe được hai chữ "Người ta", Tiêu Hải Thanh tay run một cái.
Ngay cả Cam Cẩn Thần và Tô Sở cũng mím môi một cái, thật sự có loại cảm giác muốn nôn ra hết những gì vừa nghe được.
"Anh họ, trưa chúng ta ăn cơm vẫn nên ăn nhẹ một chút thôi. . . . . ." Tô Sở nhỏ giọng nói một câu.
Lời nói của nữ sinh kia so với thịt cá còn làm người ta ngán hơn, nếu là buổi trưa ăn nữa, cô nhất định sẽ nôn ra, hiện tại đã có chút buồn nôn.
Trọng điểm chú ý của Cảnh Vân Chiêu khác với mấy người kia: Tiểu Diệp. . . . . Kiều Hồng Diệp cũng trong lớp này, chẳng lẽ người được nhắc tới chính là cô ta chứ?
Cô quả thật không dám tưởng tượng, luôn tự xem mình là công chúa như Kiều Hồng Diệp sẽ để người khác gọi cô ta như vậy, bởi vì giọng điệu này đối với người khác mà nói có lẽ là thân mật cùng quen thuộc, nhưng trong lòng Kiều Hồng Diệp trước hết sẽ nghĩ bị coi là nha hoàn.
Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-nu-bac-si/1270224/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.